GIẶC BẮC - Trang 510

ông. Tất cả là do hoàn cảnh, do số phận hẩm hiu của tôi...
Kẻ cầm sổ giang hồ lại thở dài. Y biết có an ủi cũng không làm vơi mối
thương tâm trong lòng Hồ phu nhân. Việc đó giống như vết chàm không
thể tẩy xóa hoặc phai mờ trong tâm tưởng. Y nghĩ kẻ nào đó chắc phải có
thù hận sâu xa với y nên mới nghĩ ra hành động không những làm thương
tổn tới Hồ phu nhân mà còn gây cho y nỗi xót xa vô độ. Y cảm thấy đớn
đau như bị mũi kiếm đâm thấu ngực.
Hồ phu nhân thôi khóc thành tiếng dù mắt nàng vẫn nhạt nhoà lệ. Với tay
khơi sáng ngọn đèn dầu kẻ cầm sổ giang hồ dìu Hồ phu nhân ngồi xuống
giường.
- Đó là lý do thúc đẩy tôi làm những hành động và cử chỉ cám dổ tôn ông.
Tôi muốn biết tôn ông có phải là kẻ đã cưởng hiếp tôi hay là một người nào
khác giả mạo tôn ông...
Kẻ cầm sổ giang hồ cười lắc đầu:
- Tôi không bao giờ làm chuyện xấu xa tồi bại đó với phu nhân. Nếu
thèm khát chuyện sắc dục tôi sẽ hỏi và chắc phu nhân không nở từ
chối...
Lặng lẽ gật đầu Hồ phu nhân nói nhỏ:
- Tôn ông đã mấy phen cứu tử mẹ con tôi. Ân nghĩa đó tôi không thể nào
đền đáp được cho nên nếu tôn ông muốn thời xác thân này là của tôn ông...
Kẻ cầm sổ giang hồ cười nhẹ:
- Như vậy tôi cần gì phải dùng vũ lực để cưởng hiếp phu nhân. Tôi đoán kẻ
nào đó thù oán tôi nên mới nghĩ ra chuyện cưởng hiếp phu nhân khiến cho
phu nhân khinh khi và ghét bỏ tôi...
Lời nói của kẻ cầm sổ giang hồ làm sáng tỏ một phần nào câu chuyện. Hồ
phu nhân trầm ngâm nghĩ ngợi.
- Đêm khuya rồi tại hạ mời phu nhân nghỉ ngơi để mai chúng ta lên đường
sớm...
Hồ phu nhân cười nói với giọng nũng nịu lẫn âu yếm:
- " Tại hạ "... Tôn ông học ở đâu cái giọng điệu khách sáo đó. Tôi mà còn
nghe tôn ông nói hai chữ " tại hạ " là tôn ông chết với tôi đấy...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.