GIẶC BẮC - Trang 667

Hồ phu nhân mĩm cười. Nàng biết Lê Hào vừa nhắc tớí Lý Bạch, một nhà
thơ nổi tiếng của Trung Hoa.

Ho khẽ một tiếng kẻ cầm sổ giang hồ nói với Hồ Phong:
- Cháu Phong… Cháu đánh thức mẹ cháu dậy để chúng ta tiếp tục lên
đường…
- Cám ơn tôn ông nhắc nhở… Tôi thức từ lâu rồi…
Hồ phu nhân lên tiếng. Chừng tàn nén nhang bốn người sẵn sàng. Chân
bước đều trên con đường trơn trợt Lê Hào cười nói với Hồ phu nhân:
- Lưu lạc giang hồ tuy vui song cũng có lúc buồn rơi nước mắt. Ngay
lúc này tỉ tỉ biết tôi muốn gì không. Tôi chỉ muốn dừng chân nơi đô hội,
mướn phòng trọ cởi bỏ lớp bụi giang hồ…
Hồ phu nhân cười thánh thót góp chuyện:
- Tôi cũng thế... Tôi muốn dừng chân một chỗ nào để tắm rửa, thay đổi y
phục cho mất đi mùi hôi hám…
- Tôi đâu có thấy phu nhân hôi hám gì đâu…
Lê Hào cười sặc sụa vì câu nói của kẻ cầm sổ giang hồ. Ửng hồng đôi má
Hồ phu nhân lắc đầu:
- Tôn bông không thấy nhưng tôi thấy… Tôn ông không ngữi được mùi
hôi hám của tôi nhưng tôi ngữi được…
Hồ Phong vọt miệng:
- Mẹ đâu có hôi... Đêm qua con thấy mẹ thoa dầu thơm thơm phức mà
mẹ…
Lê Hào cười ha hả. Kẻ cầm sổ giang hồ quay nhìn người bạn đồng
hành. Cười chúm chiếm vị phu nhân họ Hồ xoa đầu con trai:
- Tại mẹ hôi hám cho nên mẹ mới thoa dầu thơm cho thơm…
- Mà mẹ thoa dầu thơm làm chi vậy mẹ. Xung quanh đây đâu có ai đâu…
Chắc mẹ định thoa dầu thơm để cho thúc thúc khen mẹ thơm tho, khen mẹ
đẹp phải không mẹ. Con nhớ mẹ nói với con mẹ thương thúc thúc mà
mẹ…

Hồ phu nhân muốn bịt miệng con mà không kịp. Kẻ cầm sổ giang hồ lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.