GIẶC BẮC - Trang 668

quay nhìn Hồ phu nhân lần nữa song y không thấy được gì bởi vị phu nhân
họ Hồ cúi gầm đầu như cố ý che dấu thẹn thùng.

Mĩm cười Lê Hào nói lớn:
- Tôi nghe có tiếng vó ngựa…
Kẻ cầm sổ giang hồ gật đầu:
- Ngưạ chạy nhanh lắm…

Dứt lời tay mặt y nắm tay Hồ phu nhân còn tay trái nắm tay Hồ Phong kéo
vào lề đường nhường chỗ cho ngựa chạy. Đứng bên lề họ trông thấy một
người mặc áo đen ngồi ngất ngưởng trên lưng con ngựa ô cao lớn. Thoáng
chốc thớt ngựa tới gần cho mọi người thấy kỵ sĩ mặc vũ phục đen, phủ
bên ngoài chiếc áo choàng đen và quấn khăn đen che kín mặt mày.

Ngựa vừa vọt qua mặt Hồ phu nhân lẩm bẩm:
- Y là ai mà trông quen quen…
Hơi cau mày Lê Hào hỏi liền:
- Tỉ tỉ biết y?
Hồ phu nhân nhíu mày:
- Y che kín mặt mày cho nên tôi không nhận diện được nhưng tôi trông
dáng y quen quen…
Điều mà Hồ phu nhân không muốn nói ra cho Lê Hào biết chính là hắc y
kỵ sĩ có dáng quen quen giống như đức phu quân của nàng. Vừa đi nàng
vừa suy nghĩ tới những lời mà Lê Hào đã nói cho nàng nghe tối hôm qua.
Dù nàng cố gắng dẹp bỏ những ý nghĩ đó song nó cứ lởn vởn trong trí của
mình.

Chạy qua mặt bốn người đi bộ non dặm đường hắc y kỵ sĩ rẽ ngựa vào con
đường mòn vắng vẻ đoạn dừng trước ngôi nhà khuất dưới tàng cây cổ thụ
rườm rà. Tung mình nhảy xuống đất y rảo bước tới cánh cửa đóng im ỉm
xong gõ nhẹ hai tiếng dài và một tiếng ngắn. Cánh cửa hé mở. Hắc y kỵ sĩ
lách mình vào trong nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.