GIẤC MỘNG ĐẾ VƯƠNG - Trang 549

nhỏ trắng nõn quấn trên cổ mình càng lúc càng chặt, thân thể mềm mại dán
sát vào lồng ngực cường tráng của mình, vô cùng nóng bỏng.

“Thánh Thượng có nhìn rõ thần là ai không?” Sau khi hôn xong, Vệ

Lãnh Diêu ôm lấy giai nhân khẽ đặt lên giường rồi đột nhiên lên tiếng hỏi.

“Là... Là Thái phó...” Dường như Long Châu tử cảm thấy khinh bạc

thần tử chưa đủ, khóe mắt rơm rớm nước mắt, chu cái miệng nhỏ lên còn
muốn tiếp tục hôn thêm.

Vệ Lãnh Hầu đè lại tiểu Hoàng đế háo sắc, đầy mùi chua của giấm hỏi:

“Thái phó nào?”

Niếp Thanh Lân cảm thấy mình sắp bật khóc: “Là Định quốc hầu, Vệ...

Vệ Lãnh Hầu! Ái khanh, khanh nhanh lên một chút, lề mề chậm chạp như
vậy có phải là nam nhân không?”

Thật ra ý của Long Châu Tử là hy vọng đại nhân mau chóng ra tay cứu

giúp, giải trừ dược tính cho nàng, nhưng nàng đã bị thuốc kia làm cho đầu
óc không tỉnh táo sao có thể kịp suy xét vấn đề, liệu Vệ Thái phó có cam
tâm giúp nàng trị liệu hời hợt đơn giản thế không? Hơn nữa câu nói vừa rồi
của mình đó chính là mồi lửa cuối cùng cho hỏa dược bị đè nén lâu ngày
kia!

Thấy Hoàng thượng nghi ngờ bản sắc nam nhi của mình, Thái phó hơi

mỉm cười, mắt phượng híp lại, đôi môi hé mở làm lộ ra hàm răng sắc nhọn
trắng sáng: “Thần sẽ giúp bệ hạ mở mang kiến thức, hiểu thế nào là nam
nhân chân chính!”

Chương 64

Công chúa Vĩnh An của Đại Ngụy chưa từng nhìn thấy Thái phó đại

nhân tư thế oai hùng hiên ngang phá núi mở đường, cũng không nhìn thấy
hình ảnh Định quốc hầu ở dưới chân thành đối đầu với kẻ địch lấy ít thắng
nhiều xoay chuyển càn khôn, nhưng lúc ở trên giường, Vệ Lãnh Hầu tuyệt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.