GIẤC MỘNG ĐẾ VƯƠNG - Trang 890

Lân khi nghe kể sự tình cũng đều cảm khái, chỉ là thương tiếc đứa trẻ vô tội
vừa được sinh ra, chỉ vì mẫu thân cậy mạnh mà bỏ mạng.

Càng làm cho người khác ngạc nhiên hơn chính là, mặc dù trưởng tử

của mình chết non, nhưng Hưu Đồ Hoành lại cũng chẳng thèm liếc mắt một
cái, lòng dạ lạnh lẽo thật làm cho người ta nghẹn họng. Bất quá lúc sắp đi,
hắn lại mang theo cả Nô Lan và 2 gã thị thiếp. Chỉ để Thiệu Dương công
chúa lại Thanh Long phủ. Vương gia đi không lâu, một phong thư liền được
đưa đến phủ tướng quân.

Khi Thái phó mở ra xem, cau mày, cuối cùng tức giận vỗ mạnh một cái.

Chương 97

Lỗ Dự Đạt nghe thấy âm thanh vang lên liền vội vã chạy lại, nhìn thấy

vẻ mặt phẫn nộ của Thái phó, không khỏi cả kinh, hỏi: “Đại nhân, có chuyện
gì thế?” Trên khuôn mặt của Thái phó vẫn còn ẩn hiện nét phẫn nộ đem
thiệp mời ném thẳng lên mặt bàn, liền dựa lưng vào ghế cố gắng đè xuống
lửa giận trong lòng. Thấy Thái phó không muốn nhiều lời, Lỗ Dự Đạt lặng
lẽ lui ra.

Tấm thiệp mời này là của Hưu Đồ Liệt gửi tới, nhưng là thiệp mời dành

riêng cho đương kim Thánh Thượng. Lời trong thư văn nhã, không biết có
phải được xuất phát từ chính tay Hưu Đồ Liệt hay không nhưng lại tràn đầy
ái mộ nhớ nhung Hoàng đế, lời lẽ trong thư đầy xảo quyệt làm người ta đọc
thấy ứa gan...

Nếu là người không biết nội tình, thì sẽ không nhìn ra được điều khả

nghi trong đó, nhưng Thái phó từng biết những điển tích chứa tâm tư đáng
khinh của tên Vương tử Hung Nô và thiếu niên thiên tử khi xưa, nên đương
nhiên hiểu tất cả những ẩn ý xấu xa gì chứa trong đó. Thí dụ như “Cùng
nhau đối diện dưới ánh trăng sáng trong khu rừng rậm rạp.” Câu đó hoàn
toàn ám chỉ về lần bắt cóc thiếu niên thiên tử từ thôn Hoa Khê của Hưu Đồ
Liệt, khi đến cánh rừng của ngoại ô muốn kéo y phục của thiếu niên thiên tử.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.