GIẤC MỘNG ĐẾ VƯƠNG - Trang 285

bạc, đỉnh đầu là ánh đèn trong cung chưa dập tắt, lẻ loi trơ trọi đứng trước
cửa cung, mỉm cười với mình, không màng danh lợi…

Trong mắt Xảo Nhi, dòng nước mắt nhịn không được lăn xuống…

Ngày hôm sau khi Xảo Nhi đi, Niếp Thanh Lân bị cảm lảnh, bệnh nặng

một trận.

Vệ Lãnh Hầu nghe xong, tuyên bố nghỉ một ngày, gấp gáp vào cung.

Đến khi tiến vào nội thất, chỉ thấy khuôn mặt nhỏ nhắn bị sốt đến đỏ

bừng, đôi mắt to cũng mệt mỏi nhắm lại, mặc hắn gọi thế nào cũng không
mở ra. Khi bàn tay hắn sờ trán nàng, thân thể bé con hơi run rẩy: “Ma ma,
trẫm nghe lời, đừng đè trẫm…”

Câu mê sảng này khiến Thái phó lập tức thay đổi sắc mặt, trầm ngâm,

gọi Đan ma ma tới, hỏi Vi thái y đã kê thuốc, sau khi châm cứu hạ sốt, đột
nhiên nói: “Đan tướng quân, ngươi bất mãn với mệnh lệnh này của bản
Hầu?”

Dù bị Thái phó giáo huấn, sắc mặt Đan ma ma không đổi: “Thuộc hạ

không nghi ngờ gì mệnh lệnh của Thái phó, cẩn thận tỉ mỉ hoàn thành nhiệm
vụ Thái phó giao cho.”

“Đan Tướng quân, ngươi được coi là nữ tướng đầu tiên của triều, trên

sa trường thành công xông vào trận địa, chưa từng bị bất cứ đấng mày râu
nào đánh bại. Nếu ngươi nghi ngờ bản Hầu cho ngươi vào cung làm ma ma
hầu hạ người khác là khiển trách ngươi, vậy bản Hầu nói xin lỗi với ngươi!”

Lập tức Đan ma ma quỳ xuống: “Thuộc hạ không dám! Thuộc hạ chỉ

biết là, mình chỉ là tạp dịch thô sử quản lý việc nhóm lửa băng bó cho
thương binh ở trong quân doanh, bởi vì có địch đánh lén nên mới cầm dao
làm bếp công kích một chút, được Thái phó ngài thăng làm tướng quân.
Đừng nói là ngài bảo thuộc hạ tiến cung hầu hạ quý nhân, cho dù ngài bảo
thuộc hạ trở lại nông thôn đào phân cho heo ăn, thuộc hạ cũng không dám
oán hận một câu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.