GIẤC MỘNG ĐẾ VƯƠNG - Trang 320

phó! Đến xem trẫm luyện kiểu chữ mới…”

Sau đó, Thái phó quay người đi tới, thấy bé con đang giơ cao giấy, lộ ra

kích động mình vừa mới tập viết chữ cổ, tay áo rộng thùng thình của Hoàng
thượng cũng quét lên nghiên mực, “loảng xoảng” hất hết lên bài thi mới thu
về.

Tiểu Hoàng đế cũng há hốc mồm, không ngừng gọi Nguyễn công công

tới thu dọn án thư, sau đó cúi đầu ảo não nói: “Thái phó đang bận, trẫm lại
có chút mệt mỏi, muốn về tẩm cung nghỉ ngơi trước. Thần y nói mấy ngày
nay trẫm không thể suy nghĩ nhiều, cũng không được buồn hay lo…”

Nói xong, cũng không đợi Thái phó răn dạy, mang tay áo có dính chu

sa chạy ra khỏi thư phòng.

Thái phó trừng mắt nhìn bóng Long Châu gây họa vội vã bỏ chạy, hừ

lạnh một tiếng.

Đi đến trước thư án, nhìn bài thi bị hủy gần hết, nhíu mày nói: “Bây giờ

cũng không còn sớm, không có thời gian để bọn hắn làm bài thi lại, Nguyễn
công công, đem bài thi trả lại, gọi đám học trò đang chờ ở cửa đại điện sao
chép lại trong thời gian nửa nén hương rồi thu lại.”

Đám tân khoa vốn tưởng công công đi ra để tuyên bố thứ tự, lại không

nghĩ tới còn phải chép lại một phần, muốn oán trách, lại nhìn thấy mực chu
sa rơi trên giấy, ngoan ngoãn đem bất mãn nuốt vào, cố gắng phân tích chữ
viết, dựa vào trí nhớ chép lại.

Cát Thanh Viễn cũng lấy được bài thi của mình, cũng may, hắn chỉ bị

một chút lên vài chữ, nhưng mà… chữ viết có chút vặn vẹo lại giống như
bút tích quen thuộc của đứa bé…

Trong lòng vừa động, hắn giải chữ đầu, rất nhanh hợp ra hai chữ “kênh

đào”.

Bài thi của đám học trò rất nhanh được thu lên, Thái phó cầm lấy bài

thi lần lượt nhìn, trong đó có một quyển thu hút chú ý của hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.