GIẤC MỘNG ĐẾ VƯƠNG - Trang 321

Bài viết này không giống phần lớn học trò viết Bắc Hải Nam Cương,

mà nhằm vào một quyển sách chỉnh lý đường sông, trình bày và phân tích
kênh đào bên ngoài kinh thành. Tuy không đủ mạnh mẽ nhưng ý kiến lại rất
đúng trọng tâm, dùng trúc để gia cố đê bằng đất, gieo trồng cây xanh, dùng
bè trúc thay thế các tuyến ở chỗ nước cạn. Đều là những kiến nghị đúng
trọng tâm.

Bài văn này tuy thiếu văn thao vũ lược, nhưng đều liên quan tới hiện

thực quốc kế dân sinh

(đường lối phát triển đất nước, nâng cao đời sống

nhân dân)

của Đại Ngụy. Thái phó nhìn ký tên ở bên dưới, bên trên viết: Cát

Thanh Viễn.

Lại là hắn?

Thái phó có chút kinh ngạc. Cát gia vốn là vọng tộc trong triều, đến thế

hệ này của Cát lão đại nhân, làm quan thanh liêm, chỉ là vị Cát đại nhân ôm
đường làm quan quá lâu. Lúc trước kiều thê của ông ta thông dâm cùng tiên
hoàng, cả kinh thành đều biết. Ông ta lại có thể đứng giữa triều như không
có việc gì, đội mũ xanh mà vẫn bất động.

Nam nhân như vậy hoặc là sẽ thành đại sự, hoặc là cực kì yếu hèn.

Dựa vào việc mấy năm nay vị đại nhân này luôn theo khuôn phép cũ,

nên có thể nghĩ ông ta là một tên hèn nhát. Nhưng… Không nghĩ tới công tử
thế gia nhưng lại có cái nhìn nghiêm túc, nhìn xa trông rộng.

Sau khi khảo thi tại thiên điện, hoàng bảng được phát ra, mấy vị học trò

xuất thân áo vải đều vừa lòng với chức quan, được phân đất phong hầu, mà
hầu hết con cháu thế gia phải ra ngoài kinh thành làm quan, mấy chỗ thâm
sơn cùng cốc này làm cho lòng người tuyệt vọng.

Chỉ có vị công tử của Cát gia, dù không phải ra khỏi kinh thành, nhưng

lại đến Công bộ, cũng là nha môn không có tiền đồ gì, khiến cho những
bằng hữu chi giao của Cát công tử không biết nên chúc mừng hay nên an ủi.

Nhưng Cát Thanh Viễn vẫn ung dung bình tĩnh, nhìn qua thì rất thỏa

mãn với thánh dụ này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.