GIẤC MỘNG ĐẾ VƯƠNG - Trang 466

chúa chạy vài vòng trong khu cưỡi ngựa, sau đó sai người mở cửa khu cưỡi
ngựa ra, dẫn theo thị vệ, chạy một đường ra khỏi cung.

Lập tức chạy về hướng Vưu Vân Sơn ngoài thành. Theo đường mòn

chạy tới đỉnh Vưu Vân Sơn, thu hết hình ảnh kinh thành cách đó không xa
vào trong mắt.

Mấy đô thành lớn rất phồn hoa, ngước mắt lên nhìn đó chính là con

đường kéo dài uốn lượng đến tận cung đình.

Thái phó nhẹ ôm lấy giai nhân trong ngực, thấp giọng nói: “Đợi đến lúc

giang sơn ổn định, chúng ta sẽ đại hôn...”

Trong lòng Niếp Thanh Lân trầm xuống, nàng nghe thấy hai chữ đại

hôn Thái phó vừa nói xong.

Chẳng qua là lúc đại hôn Hoàng đế sẽ là ai, không cần nói cũng hiểu.

Đột nhiên Thái phó đưa ra lời cam kết này, đổi lại nếu là Quận chúa Lâm
Diệu Thanh chắc sẽ vui mừng phát khóc, tạ chủ long ân rồi?

Nhưng nàng là ai? Nàng vừa là công chúa Đại Ngụy, vừa là đương kim

Thánh Thượng, cả đời sinh ra và lớn lên trong thâm cung kia, nay chẳng qua
chỉ là thay đổi địa vị tên tuổi, sẽ phải tiếp tục ở lại trong thâm cung kia nửa
đời sau nữa sao, giúp người nam nhân kia sanh con dưỡng cái...

Kết quả như thế, nàng nên vui mừng phát khóc sao?

Tất nhiên Vệ Lãnh Hầu không hề hỏi ý kiến người trước ngực, cũng

giống như lúc trước, việc hắn đã quyết định tuyệt đối sẽ không thay đổi...

Ban đầu trong lòng Niếp Thanh Lân cảm thấy rất nghi ngờ về lời hẹn

của Cát Thanh Viễn, thậm chí đã quyết định sẽ không đến chỗ hẹn. Nhưng
mấy ngày nay lại có một việc lớn đột nhiên xảy ra.

Vốn ngoài kinh thành phía tây có một khu vực có hơn mười gian trạch

viện. Cho dù là ban ngày hay buổi tối đều có người canh gác, mặc dù họ
mặc y phục vải xanh bình thường nhưng nhìn tư thế đứng thẳng như trụ của
bọn họ thì biết ngay họ không phải là người bình thường. Thỉnh thoảng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.