GIẤC MỘNG ĐẾ VƯƠNG - Trang 63

Nói xong, liền buông rèm xe xuống, nghênh ngang rời đi, để lại

Nguyễn công công vẫn đang cầm chiếc khăn đã bị nhuộm đen kia, tuôn mồ
hôi lạnh trong gió rét.

Hôm nay trận gió đen nào thổi qua vậy? Nguyễn công công không bị

thổi trúng, nhưng đám nô tài trong Nội thị phủ rốt cuộc đã bị đuôi phượng
quét sạch rồi.

Hôm đó, trong Nội thị phủ tiếng kêu rên đầy trời, âm thanh gậy gỗ quất

vào da thịt vang liên tiếp, ra ngoài bằng cáng, ít nhất cũng bảy tám người.

Cũng trong đêm đó, hơn mười rương than trắng thượng hạng cộng

thêm lò đốt không khói được đưa đến tẩm cung Hoàng đế, thêm vào đó còn
có chăn nệm đồ trang trí mới tinh. Tổng quản Nội thị mang đồ tới cúi đầu
khom lưng nói với An Xảo Nhi, đại loại là: đã muộn rồi, những vật lớn hơn
ngày mai sẽ được đưa tới, mong An cô nương thứ tội….

Chỉ một loáng sau tẩm cung đã thay gương mặt mới. Tiểu Hoàng đế

nằm trên chăn nệm mới được đưa tới, cảm thấy dưới thân mềm mại trơn
láng đến nỗi nằm xuống rồi không muốn đứng dậy nữa.

Nhớ đến bữa tối khi nãy, bàn bày đầy các món ăn, Niếp Thanh Lân cau

mày nghĩ, bỗng nhiên số lượng món ăn tăng thêm mà sắc hương đều đủ cả,
chắc đám đầu bếp Ngự thiện phòng không còn thương nhớ Tiên hoàng nữa,
cuối cũng cũng bước khỏi đau thương, nhưng số lượng nhiều thế này lại
khiến người ta sợ mà không dám động đũa.

Làn gió răn dạy thói xa hoa của Thái phó còn chưa tan, thì nô tài bên

dưới đã làm ra việc quái đản thế này, chẳng phải là muốn đẩy nàng vào tội
ham ăn ham uống sao?

Đám cẩu nô tài này thật là khinh người quá đáng!

Ngửi mùi thơm hoa quả dễ chịu lan tỏa trong không khí, thoải mái lăn

vài vòng trong tấm chăn mềm mại, Niếp Thanh Lân ngậm ngùi than thở:
Làm một Hoàng đế khiêm tốn tiết kiệm, thì ra lại khó đến vậy!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.