GIẤC MỘNG ĐẾ VƯƠNG - Trang 641

“Cát đại nhân, ngươi dâng cho bổn vương một giai nhân hiếm có như

thế, bổn vương phải cảm ơn ngươi như thế nào đây?” Nam Cương vương
ôm ái thiếp đang mặt mũi đỏ ửng đi ra khỏi một trại lâu, vô cùng mỹ mãn
nói với Cát Thanh Viễn.

Một bên mặt mang theo một vết sẹo dài, Cát Thanh Viễn nghe vậy thì

cúi đầu thi lễ nói: “Cát mỗ bị Vệ tặc bức bách, lưu lạc Nam Cương, may
mắn được Nam Cương vương thu lưu, cảm động đến rơi nước mắt, đương
nhiên phải phò trợ đại vương chiếm lấy bá nghiệp thiên thu, tận hưởng mọi
thú vui của một thiên tử.”

Lời nói này khiến trong lòng Nam Cương vương vui như nở hoa, bắt

đầu miên man tưởng tượng cảnh bản thân mình chinh phạt toàn bộ vương
triều Đại Ngụy, cực kỳ đắc ý.

Cát Thanh Viễn giấu diếm dấu vết lặng lẽ trao một ánh mắt cho muội

muội Cát Vân Nhi đang nằm trong lòng Nam Cương vương sau buổi giao
hoan, thi lễ rồi lập tức cáo lui.

Hắn quen biết Nam Cương vương từ khi hắn ta vẫn còn là vương tử, lợi

dụng hắn ta đã tâm có thừa thông minh không đủ mà làm được không ít
chuyện. Nhớ ngày đó, hành động ám sát hoàng đế ở quan đạo Yến Tử Hồ
chính là kết quả của việc hai người nội ứng ngoại hợp liên thủ.

Nhưng may mà hành động lần đó thất bại... Nhớ tới dáng vẻ tươi đẹp

diễm lệ của Niếp Thanh Lân, khuôn mặt anh tuấn của Cát Thanh Viễn bởi vì
vết sẹo kia mà bỗng nhiên phát ra tà khí.

Lúc này chắc là nàng đang e ấp thẹn thùng hầu hạ trong lòng tên Vệ

Lãnh Hầu kia đi? Quay về trại lâu, Cát Thanh Viễn nhìn về phương hướng
của đế đô Đại Ngụy, bất giác chậm rãi nắm chặt tay lại thành quyền.

Sắp thành lại bại! Tuy rằng thiết kế chu đáo cẩn thận, lại vẫn sơ suất

khiến Vệ tặc đào thoát, làm hại hắn chẳng những phải chắp tay giao ra vạn
dặm núi sông, ái thê của mình còn bị bức bách lưu lạc đến trong tay tặc tử
kia!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.