GIẤC MỘNG ĐẾ VƯƠNG - Trang 808

Đợi khi lang trung vẻ mặt đầy bụi bẩn bị đẩy mạnh vào doanh trướng,

đầu tiên là nơm nớp lo sợ liếc mắt nhìn Cát Thanh Viễn một cái, lại nhìn nữ
nhân đang nằm trên giường, bởi vì Cát Thanh Viễn không muốn nam nhân
khác lại nhìn giai nhân vất vả lắm mới có được của mình, trước khi lang
trung bước vào, đã dùng áo choàng che đi khuôn mặt của nàng

Lang trung thầm nghĩ: Vị nam tử này mặc y bào Hung Nô, sao cách nói

lại giống như con em thế gia vọng tộc ở Trung Nguyên ? Nhưng cũng không
dám nghĩ nhiều, vội vàng từ trong túi thuốc của mình lấy ra một sợi dây
buộc vào cổ tay của bệnh nhân, sau đó đưa tay nhanh nhẹn chuẩn bị bắt
mạch.

Nhưng vừa mới bắt mạch, xem một hồi, lang trung chấn động cả người,

trong mắt lộ ra tia sợ hãi.

Cát Thanh Viễn mắt sáng như đuốc, luôn dõi theo từng cử động nên lập

tức nhìn ra vẻ bất thường của lang trung, nhíu mày hỏi: “Có cái gì không ổn
sao?”

Lang trung mấp máy môi nửa ngày, nuốt nước bọt sau đó nói: “Tướng

quân, xem mạch tượng này, rất giống bệnh dịch mấy ngày trước ở biên
quan.... Còn phải nhìn xem lưỡi của phu nhân mới xác định.”

Lang trung vốn tưởng rằng vị tướng quân thuần thục Hán ngữ đó sau

khi nghe lời nói này, lập tức buông nữ tử ra khỏi doanh trướng ngay lập tức,
không ngờ hắn cũng chỉ hơi chau mày, liền không e dè đưa tay cởi áo
choàng che mặt nữ tử ra, nhẹ nhàng nâng cằm giai nhân lên nói: “Lân nhi,
hé miệng, để cho đại phu nhìn một chút.” Bởi vì một lòng chú ý nhìn vào
miệng nhỏ của giai nhân đang hôn mê, Cát Thanh Viễn không hề lưu ý đến,
lang trung vừa nhìn vào dung nhan thanh lệ vừa được hé ra khỏi chiếc áo
choàng, cả người run rẩy kịch liệt.

Thật vất vả làm cho Niếp Thanh Lân mở miệng ra, hắn mới ngẩng đầu

hỏi lang trung: “Ngươi mau nhìn xem, có gì không ổn, nếu dám chẩn đoán
sai, cẩn thận đầu của ngươi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.