GIẤC MỘNG ĐẾ VƯƠNG - Trang 931

họa không giống như xuất phát từ bàn tay của một cô gái ngây thơ trong
sáng.

Các phu nhân thì bình thường, nhưng Ngọc Trúc và Mậu Lâm sau khi tỉ

mỉ đánh giá bức tranh ngược lại đỏ mặt. Bọn họ luôn tự xưng là thanh cao,
khinh thường vào triều tham gia chốn quan trường. Với bọn họ, quan trường
đó như một chảo nhuộm, ai bước vào có mấy người không vấy bẩn? Nhưng
bọn họ vừa rồi cũng không giống như thế sao? Chẳng khác gì những tên
giàu xổi lại học đòi văn vẻ, chỉ nhìn thấy được cảnh mùa đông trên núi với
hàng tuyết trắng trải dài, những đóa mai hồng điểm tô nên sức sống, lại
không chú ý tới dưới lớp tuyết trắng mênh mông kia là những sinh mạng
đang kêu gào vì đói rét?

Lúc này trên trán hai người đều đổ mồ hôi, nhìn về hình ảnh tiểu nữ tử

không màng danh lợi kia, không khỏi cảm thấy kính nể, vì mình mới vừa lỡ
lời mà xấu hổ không thôi.

Vệ Lãnh Hầu nhìn thật sâu về phía bóng dáng lười biếng đang ngồi trên

ghế ăn quà vặt: Trứng gà, nàng còn có thể mang tới cho bản Hầu bao nhiêu
kinh hỉ nữa đây?

Chương 102

Nếu như chỉ nói riêng về kĩ thuật, đương nhiên Nhược San thắng,

nhưng luận chiều sâu ý cảnh của bức họa liền thành ra vị Lân nhi cô nương
đây cũng không thua kém bao nhiêu.

Nhược San vốn là có ý muốn triển lộ tài năng, nhưng chưa từng nghĩ

lại thành người rải đá lót đường cho vị công chúa kia, mắt thấy người người
tán dương không ngừng, trong lòng uể oải cũng bộc lộ hết lên khuôn mặt, lẻ
loi đứng một bên, sắc mặt đen tối.

Có điều vị Lân nhi cô nương này cũng thật khiêm tốn, đứng lên cầm

lấy bức họa của mình cười nói: “Chỉ là làm trò chút mà thôi, nào dám ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.