GIẤC MỘNG ĐẾ VƯƠNG - Trang 952

Niếp Thanh Lân nhíu mi nhìn Khâu Minh Nghiên. Nếu như là ở đất

liền, nàng cũng không quá lo lắng như vậy, nhưng đây là trên biển, khắp 4
phương đều là một mảnh nước mênh mông rộng lớn, Vệ Lãnh Hầu dù có
dũng mãnh bao nhiêu nhưng một người tự nhiên biến mất trên biển, cơ hội
sống còn được bao nhiêu?

Một đường ngựa chạy không ngừng quay trở về kinh thành,

Niếp Thanh Lân mặc long bào đi lên kim loan bảo điện, nàng có thể

cảm nhận được rõ ràng toàn bộ không khí trong triều đều đã thay đổi. Ngồi
trên long ỷ, chỉ cần vừa liếc mắt liền thấy vị trí bên cạnh là chiếc ghế giao
Long trống rỗng, vẫn nằm yên sừng sững ở nơi đó, làm cho người ta nhịn
không được liền đưa mắt nhìn về hướng cửa của đại điện, có cảm giác như
sẽ có thân ảnh một nam tử cao lớn, khoác trên mình trường sam dài màu
đen, mắt phượng lạnh lùng đang đi tới…

Thiếu Định Hải Thần Châm* như Thái phó bình ổn chính cuộc, quần

thần bắt đầu rục rịch, không an phận thủ lễ mắt nhìn mũi mũi xem tim cúi
mặt xuống tấu chương như bình thường nữa. Mỗi lần Niếp Thanh Lân nhìn
xuống, đều sẽ thấy một số ánh mắt thần tử hướng về phía mình tìm tòi
nghiên cứu, bắt gặp ánh mắt nàng liền lảng tránh đi.

(*) Gậy như ý của Tôn ngộ không là cây định hải thần châm dùng để

trấn biển, tương truyền khi Tôn Ngộ Không lấy cây này đi làm vũ khí thì
biển mới nổi sóng miết.

Điều này tự nhiên làm cho Hoàng đế là nàng đây có chút an ủi: Các

ngươi đúng là hiền thần của đại Ngụy mà, hiếu kì đến như vậy lại không tự
mình lên túm lấy y phục của trẫm lột ra để chứng thực, nhịn cũng thực vất
vả quá….

Rốt cuộc cũng có một thần tử nhịn không được, đứng ra khỏi hàng ngũ

hướng nàng nói: “Đã lâu không thấy Thánh Thượng thượng triều, lại có tin
đồn nhảm ngài bệnh nặng, hôm nay có thể tận mắt thấy mặt rồng, thật làm
thần tử an tâm không ít.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.