Bình thường, cô sẽ không quan tâm cha mẹ người khác nghĩ gì về cô, và
cô sẽ không bỏ ra đến một giây bận tâm về cách cô ăn mặc. Cô là chính cô,
xét cho cùng… Đây là lần đầu tiên với những thứ có vẻ như lâu dài, cô cảm
thấy mình không đủ tiêu chuẩn, và điều đó quấy rầy cô nhiều hơn cô nghĩ
nó có thể.
Khi màn đêm buông xuống, và trò poker-nói-dối bắt đầu chậm lại, cô
nhận ra Will đang nhìn cô. Cô đáp lại ánh mắt anh với một nụ cười.
“Anh gần như thua sạch rồi.” Anh loan báo, chạm vào chồng đồng xu
của anh.
“Em biết. Em cũng vậy.”
Anh liếc ra ngoài cửa sổ. “Em nghĩ có ổn không nếu chúng ta đi dạo một
lát?”
Lần này, cô biết với sự chắc chắn rằng anh đang hỏi cô vì anh muốn có
thời gian một mình bên cô – vì anh quan tâm đến cô, dù cho anh không
chắc cô có cảm thấy theo cách tương tự hay không.
Cô nhìn thẳng vào mắt anh. “Em thích có một cuộc đi dạo.”
20.
Will.
Bãi biển trải dài nhiều dặm, tách biệt khỏi Wilmington bởi một cây cầu
bắc qua Intracoastal Waterway. Nó đã thay đổi, dĩ nhiên, từ khi Will là một