GIAI ĐIỆU CUỐI CỦA CHA - Trang 246

thấu hiểu về toàn bộ mọi thứ. Con nghĩ ông ấy thấy tiếc cho con.”

“Ông ấy kể với cha là ông ấy tin con. Đó là lý do tại sao ông ấy nói

chuyện với người chủ tiệm.”

Cô cười, nghĩ, thật tuyệt biết bao được trò chuyện với cha cô như thế

này. Trong một lúc, cô tự hỏi, không biết cuộc đời của cô sẽ khác như thế
nào nếu ông chưa từng bỏ đi. Cô ngập ngừng, xúc một nắm cát và để nó
trượt qua kẽ ngón tay.

“Sao cha rời bỏ chúng con, hở Cha ?” Cô hỏi. “Con đã đủ lớn để biết sự

thật, cha đồng ý không?”

Cha cô duỗi chân, rõ ràng để kéo dài thời gian. Ông dường như đang

tranh đấu, cố gắng cân nhắc xem nên nói với cô nhiều bao nhiêu và bắt đầu
từ đâu, trước khi ông bắt đầu với sự rành mạch. “Sau khi cha ngừng dạy ở
Juilliard, cha có mọi buổi biểu diễn mà cha có thể. Đó là giấc mơ, con biết
không ? Trở thành một tay hòa tấu piano nổi tiếng ấy? Dù sao thì… Cha
nghĩ rằng, cha nên suy nghĩ nhiều hơn đến tính thực tế của tình huống trước
khi quyết định. Nhưng cha đã không. Cha đã không nhận ra điều đó sẽ trở
nên khó khăn như thế nào cho Mẹ con” Ông nhìn cô với ánh mắt nghiêm
nghị. “Cuối cùng, Chúng tôi chỉ phần nào… buông trôi mọi thứ.”

Cô quan sát cha cô khi ông trả lời, cố đọc giữa các giới hạn.

“Có ai đó khác, đúng không?” Cô nói. Giọng cô kìm nén.

Cha cô không trả lời, và ánh mắt ông lảng tránh. Ronnie cảm thấy thứ gì

đó vỡ vụn bên trong cô.

Cuối cùng, khi ông trả lời, giọng ông nghe mệt mỏi. “Cha biết cha nên

cố cứng rắn hơn để cứu vãn cuộc hôn nhân, và cha rất tiếc về điều đó. Tiếc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.