đã lập kế hoạch. Ngôi nhà được trang trí tỉ mỉ y như vô số những bài báo đã
tường thuật chi tiết, và sự bật tung những cái cọc lều – không phải tất cả
các hướng, chỉ vừa đủ để bảo đảm chúng sẽ bị nhổ bật lên khi hắn đâm sầm
vào những sợi dây cột lều – thật dễ thực hiện khi mọi người đang ăn tiệc
tối. Hắn đã rùng mình khi thấy Ronnie đi vơ vẩn xuống cầu tàu, Will theo
sau; họ đã không để hắn dừng lại. Và chắc chắn Will đóng góp vai trò quan
trọng một cách hoàn hảo; nếu như còn có một gã trai nào dễ đoán biết hơn
cậu ta trên thế giới, Marcus hẳn sẽ bị shock. Nhấn nút X và Will sẽ làm một
điều; nhấn nút Y và Will sẽ làm một điều khác. Nếu điều đó không vui đến
thế, nó sẽ chán chết.
Marcus không giống những người khác; hắn đã biết điều đó từ lâu. Lớn
lên, hắn chưa bao giờ cảm thấy tội lỗi về bất kỳ điều gì, và hắn thấy thích
bản thân về điều đó. Có một sức mạnh trong khả năng làm mọi thứ hắn
muốn, bất cứ khi nào hắn muốn, thế nhưng sự thỏa mãn thường hết sức
ngắn ngủi.
Đêm qua hắn thấy có nhiều sức sống hơn trong nhiều tháng; trào dâng
đến không thể tin được. Thông thường, sau khi làm xong một trong những
“dự án” của mình, hắn thích nghĩ về chúng, hắn sẽ thấy hài lòng trong
nhiều tuần. Điều đó cũng tốt, vì sự thôi thúc của hắn, bỏ qua sự mất kiểm
soát, cuối cùng sẽ làm hắn bị bắt. Hắn không ngốc. Hắn biết mọi thứ vận
hành thế nào, đó là lý do tại sao hắn luôn rất, rất cẩn thận.
Bây giờ, tuy vậy, hắn bị quấy rầy bởi cảm giác đã phạm sai lầm. Có lẽ
hắn đã đẩy vận may của hắn đi quá xa khi chọn nhà Blakelee làm mục tiêu
cho dự án gần nhất. Sau rốt thì họ rất thân thiết trong giới thượng lưu
Wilmington – Họ có sức mạnh, họ có những mối liên kết, và họ có tiền của.
Và hắn biết rằng, nếu họ khám phá ra sự dính líu của hắn, họ sẽ không từ
thứ gì để trừ khử hắn, chỉ cần có thể. Vì vậy, hắn bỏ đi với sự hồ nghi dằn
vặt : Will đã bao che cho Scott trong quá khứ, nhưng cậu ta có làm như thế
nữa hay không dù phải trả giá bằng đám cưới của người chị?