Brian Greene
Giai điệu giây và bản giao hưởng vũ trụ
Phần IV - Lý thuyết dây và cấu trúc của không thời gian
Chương 13 - Các lỗ đen theo quan điểm của lý thuyết dây - lý
thuyết - M (3)
Những nghiên cứu chi tiết về bức xạ nền vũ trụ đã chứng tỏ rằng bất kể
ta hướng anten theo hướng nào lên bầu trời, nhiệt độ của bức xạ này cũng
đều như nhau với độ chính xác tới 1 phần 100.000. Nếu bạn dành ít phút để
suy nghĩ về điều này, bạn sẽ thấy rằng điều đó hơi lạ...
Một câu đố hóc búa của vũ trụ học
Vũ trụ học của thời kỳ sau thời gian Planck đã cho chúng ta một khuôn khổ
thanh nhã, nhất quán và có thể xử lý về mặt toán học để tìm hiểu vũ trụ tới
tận những khoảnh khắc ngắn nhất sau Big Bang. Nhưng cũng như đối với
phần lớn các lý thuyết thành công, những phát hiện mới của chúng ta lại đặt
ra những câu hỏi còn chi tiết hơn nữa. Hóa ra một số những câu hỏi này,
mặc dù không làm vô hiệu hóa kịch bản chuẩn của vũ trụ học như vừa được
trình bày ở trên, nhưng chúng làm nổi rõ một số khía cạnh tinh tế đòi hỏi
phải có một lý thuyết mới sâu sắc hơn. Bây giờ chúng ta sẽ tập trung xem
xét một trong số những câu hỏi đó, có tên là bài toán chân trời. Đây cũng là
một trong những vấn đề quan trọng nhất của vũ trụ học hiện đại.
Những nghiên cứu chi tiết về bức xạ nền vũ trụ đã chứng tỏ rằng bất kể ta
hướng anten theo hướng nào lên bầu trời, nhiệt độ của bức xạ này cũng đều
như nhau với độ chính xác tới 1 phần 100.000. Nếu bạn dành ít phút để suy
nghĩ về điều này, bạn sẽ thấy rằng điều đó hơi lạ. Tại sao những vị trí khác
nhau trong vũ trụ, cách nhau những khoảng cách rất lớn, lại có nhiệt độ
khớp với nhau đến như thế? Giải pháp dường như là tự nhiên cho câu đố
này là cần lưu ý rằng, hai vị trí hiện nay ở đối kính với nhau qua bầu trời
đúng là rất xa nhau, nhưng cũng giống như hai đứa trẻ song sinh tách ra
khỏi nhau, trong những thời điểm sớm nhất của vũ trụ, hai điểm đó (và mọi
điểm khác) đều ở rất gần nhau. Vì cùng xuất hiện từ một điểm xuất phát
chung, nên bạn có thể cho rằng không có gì phải ngạc nhiên nếu như chúng