GIAI ĐIỆU TỬ THẦN - Trang 171

Kayleigh nhắm mắt lại. “Cả chuyện đó gã cũng biết à?” Đôi tay cô run

rẩy. “Em đã rất sợ! Tại sao chị không nhấc máy khi em gọi hả?”

“Điện thoại nằm trong túi đựng máy tính của chị. Gã bỏ nó vào trong

cốp xe. Chị định cầm theo nhưng gã cất đi mất rồi. Chị xin lỗi, K, nhưng gã
biết mọi điều về em. Gã nói em đã viết một ca khúc về cây cối, tuy nhiên tổ
chức Hòa Bình Xanh hay phong trào sinh thái gì đó đã sử dụng nó, nên em
không muốn trình diễn nữa. Đến ngay cả chị còn không biết chuyện đó. Gã
biết về tất cả mọi người trong ban nhạc, hắn biết cả Sheri. Chị đã nghĩ hắn
là một người bạn tốt.”

Morgan nói, “Vậy là có vụ giết người nữa ngay lúc này à? Cạnh con

sông? Thế thì không thể nào là gã?”

Dance cân nhắc lại về chuyện tính toán giờ giấc. Cô quả quyết rằng

Edwin có thể đã bắt cóc và bắn chết nạn nhân, châm lửa đốt xác sau đó đến
sân bay kịp giờ đón mẹ con Suellyn.

“Ôi Chúa ơi. Bọn chị đã đi cùng xe với kẻ vừa giết người à?” Suellyn

thì thầm.

Bishop đáp, “Mà bây giờ con an toàn rồi. Điều đó mới quan trọng.

Nhưng thằng khốn đó đã thất bại.”

Kayleigh lại đưa tay lên lau nước mắt.
Suellyn nói, “Chuyện này thật lạ lùng. Chị suýt nữa đã nghĩ rằng gã là

bạn trai em. Gã nói gã rất lo lắng cho em: trông em rất mệt mỏi. Em đã phải
chịu quá nhiều sức ép. Gã thậm chí còn không chắc tổ chức buổi hòa nhạc
có phải ý hay không. Gã nghĩ em nên dời sang một dịp khác.”

Ánh mắt Kayleigh lại hướng về phía ông bố, nhưng giờ thì chủ đề đã

qua lâu rồi.

“Gã nói…” Suellyn cố gắng tìm từ thích hợp. “Gã nói đôi khi

Kayleigh cũng cần phải nghĩ đến điều gì là tốt cho mình. Quá nhiều người
muốn có một mảnh tâm hồn cô ấy.”

Cái Bóng Của Em.
Bishop quay sang cô con gái cả, bỗng hỏi một câu. “Chuyến bay thế

nào?”

“Lạy Chúa. Bố. Thật tình.” Suellyn giận điên lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.