GIAI ĐIỆU TỬ THẦN - Trang 52

CHƯƠNG 8

TIẾNG KÊU INH ỏi của điện thoại làm Kathryn Dance bừng tỉnh, ý nghĩ
đầu tiên của cô: là bọn trẻ.

Rồi bố mẹ cô.
Rồi Michael O’Neil, có thể đang làm nhiệm vụ, một trong số các vụ

án liên quan đến băng nhóm hoặc khủng bố, mà dạo này anh ta đang giải
quyết.

Khi cô dò dẫm tìm di động, đánh rơi, rồi lại mò mẫm, vài bối cảnh liên

quan đến chuyện có người gọi cô vào lúc tảng sáng như thế này, khi cô
đang đi nghỉ, lướt qua tâm trí.

Và Jon Boling… liệu anh ấy có sao không?
Tìm được điện thoại rồi, nhưng không đeo kính nên cô không nhìn ra

số gọi đến. Tay cô bấm nút nghe.

“A lô?”
“Dậy đi sếp.”
“Chuyện gì thế?”
“Xin lỗi.”
“Ý cậu xin lỗi là sao? Mọi người ở đó ổn cả không?”
Một câu nói có rất nhiều nghĩa. Một việc Dance thường xuyên làm là

nhớ lại cuộc gọi của cảnh sát chính phủ Mỹ về Bill - một cuộc gọi ngắn,
đồng cảm nhưng vô cảm giải thích với cô rằng, cuộc sống cô đã lên kế
hoạch cùng chồng, cuộc sống cô đã tin rằng nó sẽ mãi mãi là điểm tựa cho
mình, sẽ không thành hiện thực.

“Không phải ở đây, ở đó cơ.”
Hay phải chăng tất cả chỉ vì cô kiệt sức? Cô chớp mắt. Mấy giờ rồi

nhỉ? Năm? Hay bốn giờ sáng?

TJ Scanlon đáp, “Tôi không biết liệu sếp có cần tôi không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.