Rõ ràng hơn, sinh động hơn, như khi bạn ở trong một căn phòng
thật yên tĩnh và lắng nghe những lời thì thầm.
Cực kỳ rõ ràng. Bình thường tai tôi không nhạy cảm lắm. Nhưng
khi ấy, tôi nghe rõ mọi thứ. Cực kỳ rõ ràng.
ÂM THANH CỦA SỰ TĨNH LẶNG
Trước khi bạn cho rằng TNCT luôn mang theo âm thanh, bạn hãy
suy ngẫm điều này: so với các nghiên cứu trước đây, nghiên cứu gần đây
của NDERF phát hiện rằng âm thanh ít xuất hiện trong TNCT hơn. Trong
nghiên cứu này, các cận tử nhân trải qua những giây phút im lặng đáng chú
ý trong suốt TNCT. Và sự im lặng ấy dường như đem đến cảm giác thoải
mái hơn cho tất cả các ai trải qua giai đoạn này. Một trong số các cận tử
nhân kể:
Tôi rời khỏi cơ thể mình và đến một nơi có thứ âm thanh tuyệt vời
của sự tĩnh lặng và tình yêu.
Một ví dụ khác, Joseph mô tả trải nghiệm của mình trong suốt thời
gian bị bệnh hen suyễn tấn công dữ dội đến nỗi thuốc men không còn giá
trị và anh ta bắt đầu khó thở. Joshep kể:
Tôi có cảm giác buông xuôi, nhưng tôi lại tập trung quan tâm đến
một cảm giác khác. Đó là cảm giác sinh lực tràn khắp cơ thể. Tôi cố gắng
chống chọi bằng cách vận dụng ý chí, nhưng nó mạnh hơn, càng mạnh hơn,
và mạnh hơn nữa, cuối cùng, tôi không thể giữ được nữa. Tôi từng tự nhủ:
“Mình không thể làm được gì khác hơn”.
Ngay sau đó, bốp! Sự yên tĩnh bao trùm lấy tôi và cả suy nghĩ tôi,
tôi không còn sợ hãi nữa. Một sự im lặng đến mức kỳ lạ, tôi nhận ra rằng
mình vẫn đang ở đó và tôi đứng đó, (điều này thật không thể vì sự thật là
tôi đã bị ngã ngược ra sau trước đó vài phút) - và sau đó tôi biết rằng mình
đã chết.
Sự yên tĩnh lạ thường này dường như có sự ảnh hưởng sâu sắc.
Joshep viết: