GIẢI NGẢI KÝ - Trang 121

GIẢI NGẢI KÝ

Yamiyugi Atemu (Tống Mặt Than)

www.dtv-ebook.com

8. Chuyến Xe Cuối Cùng

Tôi trở về phòng lúc trời gần sáng, cảm giác mệt mỏi khiến tôi không

còn muốn nghĩ ngợi điều gì nữa. Thực sự là hết cách rồi, người cao tay như
bà tào kia còn không cứu nổi tôi, vậy còn ai ở đây giúp được tôi nữa, thần
phật gì chứ, tất cả đều thua một con ma thôi. Chuyện quái quỷ này là do ai
mà ra, tự tôi chưa từng hại ai, vậy sao tôi phải chịu đựng nhiều như thế.
Được lắm, nếu ông trời đã không muốn tôi ở lại đây, vậy ngay trong ngày
mai thôi, tôi sẽ lên xe đi thẳng về nhà, chẳng còn gì giữ chân tôi lại nơi này
nữa rồi.

Trước mắt là phải tìm một cái cớ nào đấy, để bản thân có thể đường

đường chính chính rời khỏi công ty, tôi vẫn thích mình ra đi như một người
bình thường hơn, kiểu như xin chuyển công tác, vậy sẽ đỡ mang tiếng.
Nhưng thời gian gấp rút quá, không có điều kiện để trình bày với bên quản
lý, tôi hiểu cái lối làm ăn quan liêu của họ lắm, cái gì cũng phải một tuần
sau quay lại. Vậy nên giờ mà có cách gì càng nhanh gọn thì càng tốt, tôi đã
nghĩ tới việc mình bị đuổi do vi phạm nội quy của công ty, ví dụ như bị bắt
khi đi qua đêm ở ngoài chẳng hạn.

Thay vì lén lút vượt tường như trước đây, tôi đường hoàng đi vào từ

cửa chính, dù đã quyết định là mình làm việc này vì sự an toàn của bản
thân, nhưng trong lòng tôi vẫn có đôi chút sợ hãi. Và cái khiến tôi sợ hãi
đang ngồi lù lù đằng kia, cặp chó H'mông cộc đuôi của bác bảo vệ, ban
ngày chúng được nhốt trong chuồng nên tôi có thể đứng gần nhìn ngắm
chúng, ban đêm chúng được thả nên tốt nhất chỉ nên đứng từ trong phòng
mà nhìn ra thôi. Bước qua cổng chính được vài mét, tim tôi càng lúc càng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.