GIẢI NGẢI KÝ - Trang 237

tỉnh để sơ cứu, cách đây ba mươi phút nạn nhân đã được chuyển tới bệnh
viện trung ương để tiếp tục điều trị...

Tai tôi như bị sét đánh trúng, những lời tiếp theo hoàn toàn nghe

không rõ, chỉ thấy trong đầu ong ong kỳ lạ. Chắc có gì nhầm lẫn, tại sao lại
là Duy, đáng nhẽ giờ này cậu ta phải về tới nhà rồi mới đúng. Cùng lúc
đồng chí cảnh sát đưa cho tôi chứng minh thư, bằng lái xe, thẻ nhân viên,
cùng một chiếc ví thấm máu. Tất cả đều có hình Duy trên đó, mặt mũi như
vậy, chắc chắn không thể nhầm được rồi.

Hai chân tôi run lên, khuôn mặt trong ảnh bỗng biến dạng, có rất nhiều

biểu cảm hiện ra, cậu ta chỉ mấy tiếng trước vẫn còn rất sinh động. Đây có
phải là vô tình không, hôm qua thì Mạnh nhảy lầu, hôm nay thì Duy tai
nạn, không thể nào là vô tình được, có một sự sắp đặt ma quỷ ở đây.

Tới mai thôi, không biết ai trong hai người bọn tôi sẽ gặp chuyện, có

khi là tôi, vì tôi đã chết hụt bao nhiêu lần rồi, quá tam ba vận, mai là tôi sẽ
tiếp bước hai người bọn họ. Mà cách thức càng lúc càng tàn khốc, nhảy lầu
thì ít nhất còn ra hình người, chứ tai nạn thì chắc gì đã toàn thây. Không
biết tới lượt tôi, con quỷ ấy sẽ chọn cách nào để hành xử, tôi thật không
muốn nghĩ tiếp nữa.

- Bạn tôi chưa chết phải không? - Cường hỏi.

- Nạn nhân vẫn đang trong cơn nguy kịch, mất máu nghiêm trọng

cộng với đa chấn thương, các anh nên mau chóng liên lạc với người nhà
nạn nhân để chuẩn bị cho tình huống xấu nhất.

Dứt lời, đồng chí cảnh sát lại trở về hỏi cung người đàn ông kia, tôi

quay sang nhìn thằng Cường:

- Làm gì bây giờ?

- Cầu trời đi, giờ chỉ có ông trời mới cứu được thằng Duy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.