GIẢI NGẢI KÝ - Trang 287

trong một năm tiếp theo, đối với Cường, vẫn là quãng thời gian hạnh phúc
nhất.

Cho tới buổi tối hôm đó, Cường cùng chị gái chơi ngoài sân nhà, trò

trốn tìm luôn rất thú vị, cậu bịt mắt còn chị đi trốn. Sân không đủ rộng nên
chị thường chạy ra đường, Cường tìm quanh nhà không thấy, nhìn sang cây
cột điện bên kia, nơi ánh sáng không chiếu tới, có một chiếc dép thò ra.
Cậu nghĩ đó là chị mình, nên đã chạy sang.

" Em đi đâu vậy?"

Có tiếng chị gái gọi từ phía sau. Cường dừng lại, cậu đã đứng cạnh

cây cột điện, quay đầu nhìn trong sân, Cường thấy chị gái đang gọi mình.
Vậy ai nấp sau cột điện? Ngay lúc đó, Cường thấy mắt chị mở to, miệng
cứng đờ, dường như thứ chị nhìn thấy rất đáng sợ.

" Mẹ! Mẹ ơi!"

Chị gái hét lên, đồng thời Cường quay đầu lại, có một khuôn mặt ló ra

từ sau cây cột điện, là mặt nạ giấy, hình thù giống mặt trẻ con, mắt to
miệng rộng, trên má có những mảng bong tróc kỳ dị. Dần dần tới toàn thân
cũng lộ ra, người đó cao lớn, mặc một bộ quần áo đàn ông, nhìn vừa giống
người vừa giống ma. Trong đời chưa bao giờ Cường thấy cái gì đáng sợ
hơn thế, toàn thân cậu bất động, sợ tới không dám nhìn đi chỗ khác.

Leng keng.

Bỗng có cái gì chạm vào tay Cường, cảm giác lạnh ngắt, giống như ....

Vừa nhìn, từ trên cây cột điện, có một con gì đang bò xuống, tay nó với lấy
tay cậu, trong bóng tối chỉ thấy bàn tay năm ngón trắng bệch, nhỏ và ngắn
như tay trẻ con. Bất giác Cường ngước mắt lên cao, đập vào mắt cậu là ba
bốn cái mặt trẻ con đang nhòm xuống, có khuôn mặt cười, có khuôn mặt
khóc, chúng dính vào nhau trên cùng một cái đầu lớn. Thứ đó bám lấy cột

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.