GIẢI NGẢI KÝ - Trang 320

- Tôi tới đây để giúp em, tôi biết em đã chịu nhiều khổ cực thế nào

trong mười sáu năm qua, vốn dĩ em không muốn hại ai, là tại con người
chúng tôi đã kéo em vào tội lỗi này. Em không đáng phải chịu những đau
đớn đó nữa, kẻ hại em ngày trước đều đã bị người khác giết hết rồi, những
gì của em tôi sẽ trả lại cho em - Vừa nói, Cường vừa đưa bọc lá đựng ngũ
quan của cô gái ra.

Ngập ngừng một lát, quỷ mẹ lúc lắc đầu, nó không nhận lấy bọc lá kia,

chỉ lặng im nhìn cậu, giống như không nghe hiểu cậu nói gì. Cường đặt bọc
lá xuống ngay cạnh nó, khoảng cách của cậu bây giờ đã gần hơn, quỷ mẹ
cũng không có ý định bỏ chạy.

"Ân... nhân..."

Có tiếng thì thầm vang lên bên tai Cường, khiến cho tim cậu nhói lên,

lần đầu tiên cậu được nghe giọng cô gái đó, có phải trước giờ cô ấy vẫn
luôn nhầm cậu với người cha mất tích. Để tới bây giờ, khi nhận được lại
đầy đủ ngũ quan, cô ấy mới có thể thốt ra được những lời ấy.

- Tôi không phải ân nhân của em - Cường chạm tay lên khuôn mặt lỗ

đỗ của quỷ mẹ.

"Ân... nhân..."

Vẫn là giọng thì thầm đó, có chút nghẹn ngào dội lên trong lòng cậu,

những điều cậu muốn nói với người con gái này còn rất nhiều, nhưng tất cả
đều gói gọn trong một câu:

- Tôi xin lỗi.

Nén lại hết những xúc động trong lòng, thời gian cho cả hai không còn

nữa, cậu phải nhanh chóng rời khỏi đây, nhưng trước hết là phải hoàn thành
siêu độ cho cô gái này. Cường hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.