GIẢI NGẢI KÝ - Trang 448

Hắn nói mấy lời đó làm gì, nếu hắn muốn chạy, vậy cứ thẳng hướng

kia mà chạy, sao phải ở đây lằng nhằng với cậu. Cường cau mày, nhìn từ
đầu tới chân Quân, hình như hắn bị thương ở đâu rất nặng, tới mức đứng
không vững, chỉ có thể tựa người vào thành ghế. Cậu không nhớ được là
vừa rồi, chính tay cậu đã kéo giãn dây chằng giữa hai chân hắn, nếu bây giờ
hắn muốn di chuyển, chắc chỉ có thể bò đi bằng hai tay.

- Nhanh, đi về, đỡ tao - Cuối cùng thì Quân cũng phải nói.

Thật làm khó cho cậu quá, Cường nhìn lỗ thủng trên tường thêm lần

nữa, hai cánh tay thon nhỏ bất động, trong đầu cậu mờ mịt, bất đắc dĩ vẫn
phải đưa tên này ra khỏi đây đã. Thế là Quân quàng một tay qua cổ cậu, hai
chân hắn lết đi, tốc độ không nhanh không chậm, mồ hôi hắn toát ra đầy
trán. Có vẻ Quân đang lo lắng chuyện gì đó, phải ép buộc cậu đỡ hắn như
vậy, bản thân Quân cũng không lấy gì làm thoải mái.

Tách.

Tiếng gì vậy. Cường nghe thấy có âm thanh phát ra từ phía sau, đang

định ngoảnh mặt lại nhình, Quân lập tức nói:

- Đừng có nhìn, nhanh chóng rời khỏi đây đi.

Tách... Tách....

Tiếng động ngày một nhiều hơn. Giống như là vôi vữa cùng gạch đá

đang nứt ra, Cường đoán là từ phía lỗ thủng trên tường. Nhưng có chuyện
gì mới được, va chạm mạnh tới mức nứt tường? Hay là cô gái kia đang rơi
ra, có khi cô ấy còn sống cùng nên.

RẦM!

Hai người lập tức dừng chân, Cường quay đầu nhìn lại, cùng lúc Quân

bỗng cho tay lên đỡ trán, chuyện tồi tệ nhất bây giờ mới bắt đầu. Cái ghế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.