GIẢI NGẢI KÝ - Trang 52

- Mày không dậy bọn tao ăn hết mì thì nhịn đấy.

Dậy, dậy chứ, khó khăn lắm tôi mới mở được hai con mắt ra. Đúng là

trời sáng thật rồi, ánh nắng le lói qua khe cửa chiếu lên mặt khiến tôi bừng
tỉnh.

- Mày định làm nàng cái gì mà đổ đầy muối ra chân vậy?

Thằng Cường vừa nói, tôi lập tức ngồi dậy, đập vào mắt tôi là hai cái

chân lông lá đang bám đầy những muối là muối. Tôi quay sang nhìn thằng
Cường, thằng này nhe nhởn cười, cảm giác như cậu ta không liên quan tới
chuyện đêm hôm qua vậy.

Dẹp hết đi, đêm nay tôi còn đi chợ phiên âm phủ nữa, phải chuẩn bị

tinh thần, tôi có nên nói cho ai biết về chuyện này không, nhưng thằng
Cường dặn là không được nói, đành phải tự thân tìm hiểu vậy. Thời gian
một ngày có vẻ quá gấp gáp để tôi thu thập tài liệu, phải mang theo cái gì
để phòng thân, khi tới rồi thì nên làm gì và không nên làm gì, tôi có thể
sống mà về được không. Ha ha, chuyện nực cười gì đang diễn ra thế này, từ
khi nào tôi lại trở thành một thằng mê tín di đoan như vậy, lòng thầm thở
dài.

Trong lúc làm việc tôi cũng không thể vứt bỏ những suy nghĩ ấy khỏi

đầu, tới giờ nghỉ trưa, tôi vội vã về phòng lên mạng tra cứu. Có rất nhiều
trang bàn luận về vấn đề gặp ma rồi đi theo ma, nhưng đọc chỉ thấy nồng
nặc mùi hư cấu. Tìm rất lâu tôi mới thấy một trang kín, thành viên không
nhiều, nhưng có một cái tít rất thu hút "Theo ma đi chợ". Tôi gia nhập để
xem bài, quả thực trang này có không khí ma quái nhất trong các trang tôi
từng lướt qua. Nền đen, chữ trắng, không có những hình ảnh hù dọa, thành
viên thưa thớt và dường như lúc nào cũng có mười một người trong phòng
chat.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.