GIẢI THƯỞNG BẤT NGỜ - Trang 118

Tướng quân Guy thốt ra một tràng cười. Anh chỉnh lại cái áo chẽn đỏ của

anh và bước tới một bước. Một trong những gã thuộc hạ của anh thúc nhẹ
xương sườn anh và gửi cho anh nụ cười chắc ăn.

Guy chắc chắn là cô sẽ chọn anh. Anh cũng không tin là anh đang có chút

kiêu ngạo trong quyết định đó. Anh tự công nhận giá trị của anh. Anh là
một người đàn ông đẹp trai, có lẽ là tướng quân đẹp trai nhất trong quân đội
của William. Phụ nữ vấp lai áo của họ chỉ để được đến gần anh. Và tại sao
không chứ? Anh có mái tóc vàng dày, mắt màu nâu lục nhạt hoàn hảo, hàm
răng trắng đều, và tính chỉ huy bẩm sinh. Anh cũng cao, mảnh dẻ, và thể lực
bền bỉ có thể so với thể lực của ba người đàn ông bình thường hợp lại. Phụ
nữ còn muốn gì hơn nữa chứ?

Đúng, cô sẽ chọn anh. Anh chỉ cần thu hút sự chú ý của cô. Sau đó anh sẽ

mỉm cười với cô, và cô sẽ thuộc về anh.

Ngay khi Công nương Nicholaa quay lại và bắt đầu đi qua đám đông,

Guy di chuyển qua một bên và chặn đường cô. Anh mỉm cười. Cô dừng lại,
nâng ánh mắt của cô lên để nhìn vào mắt anh, và mỉm cười đáp lại.

Và sau đó cô bước vòng qua anh và tiếp tục đi.

Anh không thể tin nổi là cô đã từ chối anh. Anh vươn ra phía trước để

chạm vào cánh tay cô. Nicholaa hất nó đi.

Guy có thể cảm thấy khuôn mặt của anh trở thành màu đỏ vì xấu hổ. Bàn

tay của anh nắm lại ở hai bên hông anh, và anh thu lại tất cả sự kềm chế để
không chộp lấy vai cô và yêu cầu cô chọn anh. Hết sức cố gắng, anh buộc
bản thân phải tỏ ra giả vờ thờ ơ như không có gì.

Hai thuộc hạ thân tín nhất của Guy, Morgan và Henry, di chuyển đến hai

bên tướng quân của họ. Thậm chí không thèm cố gắng che giấu cơn giận
của họ, họ công khai quắc mắt nhìn theo lưng Nicholaa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.