GIẢI THƯỞNG BẤT NGỜ - Trang 123

khoác lác điên khùng đó, bước đi của anh ta hết sức kiêu ngạo như lời nhận
xét của anh ta. Anh ta đang mỉm cười, nhưng Nicholaa không nghĩ đó là
một nụ cười chân thành. Đôi mắt anh ta lạnh như sương giá.

Cô không thích anh ta.

Hai tên thuộc hạ di chuyển ở hai bên của gã hiệp sĩ khoác lác. Nicholaa

không nhìn vào khuôn mặt họ cho đến khi cô được chính thức giới thiệu.

"Nicholaa," Royce nói, "Anh muốn giới thiệu Tướng quân Guy và thuộc

hạ của anh ấy, Morgan và Henry."

Tướng quân Guy cúi đầu chào; hai gã thuộc hạ đứng thẳng một cách láo

xược. Nicholaa nghiêng đầu về phía Guy, sau đó hướng mắt nhìn hai gã
thuộc hạ của anh ta.

Cô ước gì cô đã không làm chuyện đó. Sự tức giận mà cô nhìn thấy trên

khuôn mặt họ hầu như làm cho cô kinh ngạc. Vẻ không ưa của họ ánh lên
sự hận thù.

Ngay tức khắc cô biết họ đều có những trái tim đen tối, và cũng nhanh

như vậy cô nhận ra phán xét của mình hết sức vô lý. Thậm chí cô còn
không biết họ. Cô vẫn còn nhích sát vào người Royce, nhưng dường như cô
không thể giữ cho mình không run rẩy.

Họ chỉ là những người đàn ông thôi, cô tự nói với mình. Những gã đàn

ông xấu xí. Gã gọi là Morgan có mái tóc nâu sẫm và mắt màu nâu lục nhạt.
Hắn ta cùng tầm vóc với gã gọi là Henry, cho dù tóc của Henry nhạt màu
hơn và mắt của hắn ta nâu hơn. Nicholaa quyết định sự xấu xí là kết quả của
sự giận dữ và ý nghĩ xấu xa của họ.

Họ ghét cô vì cô là người Saxon hay là vì cô đã không chọn chỉ huy của

họ? Nicholaa cho là điều đó không quan trọng. Họ thật là xấc láo, và nếu đó
không phải là phạm thượng, cô không biết là gì nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.