GIẢI THƯỞNG BẤT NGỜ - Trang 212

Một người đàn ông say xỉn thường chỉ nghĩ đến chuyện đi ngủ, nhưng nếu
ngài ấy muốn ân ái với cô, ngài ấy sẽ không thận trọng, nhất là khi ngài ấy
nghĩ cô là một người có kinh nghiệm."

Nicholaa lắc đầu. "Royce sẽ không bao giờ làm tôi đau."

"Có thể là ngài ấy không muốn, nhưng..."

Clarise ngưng việc cố giải thích khi nữ chủ nhân của cô rời khỏi phòng.

Cô đuổi theo sau Nicholaa xuống cầu thang. "Nữ chủ nhân, kế hoạch lần
này của cô rất tệ. Cô sẽ phải nghe tôi lần này, vì tôi đã có khá nhiều kinh
nghiệm, Chúa thứ lỗi cho tôi, cô không có chút kinh nghiệm nào. Tôi đã
từng nhìn thấy cách tướng quân ngắm nhìn cô khi cô không để ý. Ngài ấy
đang khao khát cô, và trừ phi cô giải thích... "

Họ đã đi đến lối vào đại sảnh. Nicholaa ôm Clarise cái ôm thân thiết. "Tất

cả sẽ tốt thôi," cô thì thầm. "Đừng băn khoăn lo lắng như vậy, Clarise."

"Chúa lòng lành, đặt sĩ diện của cô qua một bên đi, Nicholaa, và chỉ cần

thú nhận sự dối trá của cô."

"Sỉ diện chẳng hề liên quan gì đến chuyện này," Nicholaa đốp lại.

Clarise lắc đầu. "Không, nữ chủ nhân. Sĩ diện là mọi thứ trong cái kế

hoạch này của cô."

Khi nữ chủ nhân của cô lại lắc đầu, người hầu chịu thua. Cô di chuyển

vào trong bóng tối và đứng ở đó siết chặt tay và rất muốn kẹp cổ Alice giữa
các ngón tay cô. Nicholaa cố nở một nụ cười và từ từ đi về phía chồng cô.

Tối nay anh nhìn thật đẹp trai. Anh mặc toàn đồ đen, nhưng màu sắc u

ám đó làm anh trông hoàn toàn bất khả chiến bại đối với cô. Anh đang đứng
trước lò sưởi bên cạnh Hugh, và hai người đàn ông đang say sưa thảo luận
chuyện gì đó. Nicholaa vui mừng khi thấy Hugh chưa đi Luân Đôn. Anh đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.