GIẢI THƯỞNG BẤT NGỜ - Trang 387

"Có lẽ," cô trả lời.

Morgan cười nhăn nhở. "Vậy thì chúng tôi nên chia buồn với cô ngay lúc

này," hắn nói. "Tướng quân của chúng tôi là một người đàn ông giàu lòng
trắc ẩn. Tôi chắc chắn ngài ấy sẽ thả thi thể của anh trai cô ngay trên đường
về Luân Đôn để cô có thể chôn cất anh ta đàng hoàng."

Nắm tay của Royce đập mạnh xuống bàn. "Đủ rồi," anh ra lệnh. "Nói

những gì các người cần nói và đi ngay."

Henry chưa từng thấy tướng quân Royce mất bình tĩnh. Sự nóng giận bất

ngờ của Royce làm hắn choáng váng. Morgan không có vẻ lo lắng chút nào.
Hắn đang quắc mắt nhìn Nicholaa.

Cô mỉm cười trở lại. "Tôi tha thứ cho cách xử sự tồi tệ của anh," cô nói

với giọng bình tĩnh. "Sự ganh tị đã làm cho anh hành động như thế. "

Morgan định mở miệng để cãi lại.

Cô đưa tay lên ra dấu im lặng. Nét mặt cô thể hiện sự khinh bỉ. Cô bước

một bước về phía gã hiệp sĩ. Morgan thụt lùi lại gần lò sưởi.

"Anh đã nghe mệnh lệnh của chồng tôi. Nói với anh ấy tại sao các người

ở đây rồi đi ra ngoài."

Morgan quá giận dữ đến mức không thể hoàn thành nhiệm vụ. Hắn ta gật

đầu với Henry, sau đó nhìn chằm chằm vào lò sưởi. Hắn nhìn thấy các quân
cờ sắp thành hàng trên mặt lò sưởi và tay hắn lơ đãng nắm lấy một con cờ
để nhìn cho rõ hơn. Tuy nhiên hắn không để tâm tới những gì hắn đang làm,
vì hắn đang lắng nghe Henry truyền đạt lại thông điệp của Đức vua.

"Vua William gửi lời chào đến ngài và và ngài ấy yêu cầu ngài chọn ra

mười người giỏi nhất của ngài để tham gia vào các cuộc thi đấu mua vui
trong lễ hội sẽ diễn ra sau sáu tuần nữa. Ngài sẽ phải chọn ra mười tân binh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.