GIẢI THƯỞNG BẤT NGỜ - Trang 427

Lúc đó Royce mỉm cười. "Cậu sỉ nhục tôi bằng cách biết ơn tôi," anh nói.

"Là tướng quân của cậu, tôi chỉ làm nhiệm vụ của tôi thôi."

Justin không nhìn Royce nhưng cứ nhìn thẳng vào giữa đấu trường. "Tôi

không cảm ơn tướng quân của tôi," anh nói. Giọng anh khô khốc với cảm
xúc. "Tôi đang cảm ơn anh trai của tôi."

Royce đấm nhẹ ngay cổ Justin một cách trìu mến. Họ đã đi đến giữa đấu

trường. Justin và chín người khác là người đầu tiên đến. Đối thủ vẫn còn
hội ý riêng với tướng quân của họ.

"Còn chuyện gì khác mà ngài muốn nói với chúng tôi không?" Justin hỏi

khi tướng quân bắt đầu rời khỏi.

Royce quay lại. "Những người khác thì cần hướng dẫn thêm. Các người

thì không. Tôi đã nói cho các người biết là tôi mong đợi điều gì. Thắng lợi,
Justin. Không gì khác."

Nicholaa nhìn chồng cô đi đến rìa đấu trường. Anh có một dáng điệu thật

nghêng ngang. Cô bắt đầu cười. Justin và đội của anh bây giờ đứng thành
một hàng. Tất cả bọn họ đều đứng với hai chân dang ra và tay đặt ở hai bên
hông. Từ họ toả ra sự tự tin.

Ngay lúc đó, Clayton, người kể chuyện làm cho cô chú ý. Ông đang leo

lên đồi và dừng lại bên cạnh Nicholaa.

"Lịch sử đang được tạo ra trong một ngày thật đẹp" ông nói với Nicholaa.

"Một chiến binh một tay đang lãnh đạo những người lính của tướng quân
Royce trong trận đấu. Đây là một huyền thoại được tạo thành, Công nương
Nicholaa."

Cô cười vì sự nhiệt tình của ông. "Tên của cậu ấy là Justin," cô nói. "Và

cậu ấy là em trai tôi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.