GIẢI THƯỞNG BẤT NGỜ - Trang 426

Royce buộc mình phải quay lưng lại với vợ anh. Anh chỉ đưa cho những

người lính của anh một mệnh lệnh đơn giản. "Hôm nay các người sẽ mang
lại cho tôi chiến thắng." Rồi anh quay lại và đi bên cạnh Justin về phía
trung tâm đấu trường.

"Chúng tôi sẽ sử dụng gươm chứ, tướng quân?" Justin hỏi.

"Đức vua sẽ quyết định. Đợi cho đến khi cậu nhận được chỉ thị của ngài."

Justin gật đầu. Vẫn còn một khoảng cách xa để đi. Anh lại đằng hắng.

"Tướng quân?"

"Sao?"

"Vài tuần trước đây tôi nhận thấy ngài có vẻ quan tâm đến việc huấn

luyện tôi hơn những người khác. Là vì ngài ít tin vào khả năng của tôi
chăng?"

Royce giữ nụ cười của anh. Justin đang bắt đầu có những lo lắng trước

trận chiến. Đó là một sự lo lắng thường thấy, nhất là trong đám lính trẻ,
chưa có kinh nghiệm.

"Là tướng quân của cậu, tôi hoàn toàn tin vào khả năng của cậu. Tôi

không ban cho cậu vinh dự này, Justin. Là cậu giành được nó. Tuy nhiên là
anh trai của cậu, tôi thừa nhận rằng tôi đã buộc cậu phải làm việc chăm chỉ
hơn. Cậu phải giỏi hơn những người khác, nhớ chưa?"

"Tôi nhớ."

"Cậu đã không phụ sự mong đợi của tôi," Royce công bố, cho cậu ta lời

khen mà anh biết là cậu ta cần nghe.

"Cảm ơn."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.