GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 445

những thủ đoạn nào có thể dùng được, Tạ Lâm đều hướng dẫn cho nàng ta
cả.

Kết quả Tạ Lâm lại cảm thấy lo lắng không yên, nên đã tới chỗ Lạc

Thạch Thiên bảo hắn điều chế mê hương trợ hứng cho mình. Nhưng Lạc
Thạch Thiên lại nổi điên, nói rằng bản thân là đường đường là một đại phu,
hơi sức đâu mà đi giúp đỡ đám người bàng môn ngoại đạo rỗi hơi kia.

Tạ Lâm liền nói: “Hãy nghĩ đến hương hỏa của Thánh thượng, đây là

bổn phận của kẻ làm thần tử, ta chỉ hy vọng triều đình Đại Sở hưng thịnh
phồn vinh, mãi mãi dài lâu.”

Lạc Thạch Thiên lập tức trở mặt, hai ngày liền không thèm để ý tới

nàng.

Tạ Lâm thầm bực chính bản thân mình uống say, vứt luôn chuyện này

ra khỏi đầu, vội bảo: “Chuyện này tạm thời không vội, bệ hạ cứ rửa mặt
chải đầu trước đi đã, nếu vẫn khó chịu, thần sẽ nghĩ cách khác.”

Đám cung nữ thông minh nhanh nhẹn, đâu thể để Thừa tướng đại nhân

thật sự làm nô tì đi hầu hạ Hoàng thượng được? Nước cần dùng đến, đều đã
được chuẩn bị sẵn từ trước, đặt ở một góc cạnh giường.

Tạ Lâm kéo Minh Trọng Mưu tới đó, khăn mặt sạch sẽ, được vắt bên

thành chiếc chậu vàng. Tạ Lâm vừa thấm ướt khăn, vừa nghĩ, muộn như
vậy có rồi gọi phi tử nào đến cũng khó cả, chi bằng để cung nữ ở trong tẩm
cung tới hầu, đều đã biết rõ gốc gác rồi, kéo một người tới phục vụ, gia
tăng quân số hậu cung, nói không chừng còn có thể có tiểu hoàng tử, đúng
là nhất cử lưỡng tiện.

Bên này Tạ Lâm còn đang mải ủ mưu tính kế cho việc hậu tự và hậu

cung của Minh Trọng Mưu, thì đột nhiên Minh Trọng Mưu đang ở sau lưng
nàng liền đứng dậy dí sát mũi vào tóc nàng, ngạc nhiên nói: “Tóc của ngươi
rất thơm, còn thơm hơn cả tóc của phụ nữ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.