GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 65

Nói thì phải nói cả hai phía, hoàng đế Vạn Triệu lâm hạnh nữ nhân, da

mặt Tạ Lâm dù có dày hơn nữa, cũng không đạt đến trình độ dám nghe
những chuyện riêng tư bí mật kiểu này. Sau khi xin lỗi vị hoàng đế Vạn
Triệu trong phòng xong, Tạ Lâm bèn tránh tới thư phòng của phủ Thừa
tướng, mở một quyển sách ra, đặt trên đùi, trong phòng có ghế nằm, Tạ
Lâm liền nằm luôn xuống ghế, chẳng bao lâu, bắt đầu có chút buồn ngủ.

Mơ mơ màng màng, Tạ Thừa tướng láng máng mơ tới chuyện mười

năm trước.

Năm ấy huynh trưởng vốn là thí sinh của khóa thi đó, vất vả học hành,

chỉ một lòng vì hai chữ công danh. Huynh trưởng dịu dàng, rất quan tâm tới
sự hiếu học của đứa em nhỏ tuổi là hắn đây, nên cũng thường dạy cho hắn
một số kiến thức. Không ngờ năm đó, huynh trưởng mắc bệnh nặng, vô
cùng khó chữa, suýt chút nữa mất luôn nửa cái mạng. Tạ Lâm liền thay
huynh trưởng đi thi, thứ nhất là bổ sung thêm một số kinh nghiệm đi thi
cho huynh trưởng, để lần sau đi thi có thể giành được đầu bảng; hai nữa là,
cũng muốn thử xem rốt cuộc mình đã học được mấy phần.

Vốn dĩ Tạ Lâm chẳng ôm nhiều hi vọng lớn lao. Kinh đô quả nhiên

không hổ danh là kinh đô, quần anh tụ hồi, giải nguyên cử nhân từ khắp
mọi nơi đổ về người nào người nấy tài hoa xuất chúng, học thức uyên thâm,
huống hồ ngọa hổ tàng long, người có tài xuất hiện lớp lớp, bản thân chỉ là
một kẻ thay anh trai dự thi, có thể có được bao nhiêu năng lực chứ?

(Giải nguyên là người đỗ đầu trong kỳ thi Hương.)

Nhưng không ngờ hắn thi một lần, không chỉ đỗ, mà còn đỗ cao,

không chỉ đỗ cao, mà còn đỗ đệ tam giáp, mang danh Thám hoa.

Sau đó hỏi kỹ lại vị giám khảo ngày hôm ấy, nguyên nhân là vì hắn có

kiến giải độc đáo, không chịu gò bó theo sách vở, lại cung kính hiếu đạo,
trung hiếu nhân nghĩa đều đủ cả, bệ hạ đương nhiên đã cất nhắc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.