GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 699

trước giờ ông ta cũng chưa từng nghĩ đến chuyện tìm bạn đời, Úy Trì Chính
nói như vậy, khiến Lại Xương càng thêm hoang mang, nên không cắt
ngang mà đợi hắn nói tiếp.

Úy Trì Chính lại nói: “Thừa tướng là mệnh quan triều đình, có lẽ trong

mắt của ngài, người ấy quả thực rất có năng lực, nhưng trong nhà người ta
đã có đủ thị thiếp cả rồi, không phải kiểu người thích đoạn tụ đâu, ngài chui
đầu vào cũng phải chừa cho mình đường lui chứ, ngàn vạn lần đừng bất cẩn
để có vào mà không có ra……”

Lại Xương lập tức khóc dở mếu dở, Úy Trì Chính nói vậy hóa ra là vì

tưởng ông ta và Tạ Lâm có gì đó với nhau. Hiểu lầm quá lớn rồi, bình
thường ông ta vẫn giúp bệ hạ và Tạ Lâm che đậy, đương nhiên khó tránh
khỏi việc phải giao thiệp và canh chừng nên việc thân cận với Thừa tướng
đại nhân là điều hiển nhiên, không ngờ trong mắt người khác lại biến thành
ra như vậy.

Nhưng ông ta có thể nói ra người có tình cảm với Thừa tướng không

phải ông ta, mà là bệ hạ chắc? Hơn thế Úy Trì Chính hình như không biết
thân phận thật sự của Tạ Lâm. Lại Xương suy nghĩ một lúc, chỉ biết thở
dài, “Úy Trì đại nhân, sự tình đến mức này, đương nhiên khó tránh, đạo lý
ngài nói tiểu nhân đều hiểu cả, chỉ là thỉnh thoảng tiêu nhân……” ông ta
đắn đo tìm từ ngữ thích hợp, sau đó phun ra bốn chứ, “Kìm lòng không
đặng.”

Đây hiển nhiên là đang thừa nhận ông ta và Thừa tướng có mối quan

hệ gì đó.

Hàng lông mày thẳng tắp của Úy Trì Chính lập tức cau chặt, “Lại đại

nhân!”.

Lại Xương càng nghĩ lại càng cảm thấy mình làm vậy vô cùng hợp lý,

đã che giấu được chuyện giữa bệ hạ và Thừa tướng đại nhân, lại có thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.