GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 766

đầu, nghe Minh Trọng Mưu hỏi câu đó, liền nghẹn họng nhìn trân trối,
“Chuyện này…… chuyện này……”

Đám người bên cạnh vừa nghe là thấy không ổn, Trương Dụ của bộ Lễ

vội nói: “Bệ hạ, mọi hành động của Tạ Thừa tướng người thường vốn dĩ đã
không thể đoán được, chuyện này không tra hỏi vội, nhưng chuyện hạ độc,
nếu Tạ đại nhân thực sự đã ra tay thật, chỉ sợ là khó lòng ăn nói, xin bệ hạ
hãy tra xét chuyện này trước đã.”

Trương Dụ là lão thần của bộ Lễ, Nghiêm Quán do một tay ông ta đề

bạt, nếu như hắn có xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, thì ông ta cũng khó
lòng được yên, vì thế thấy Nghiêm Quán lâm nguy, ông ta vội vàng ra mặt
giải vây.

Minh Trọng Mưu nghe vậy lườm Trương Dụ một cái, khiến ông ta

phải vội vàng cúi đầu xuống, Minh Trọng Mưu cười khẽ, đột nhiên nói:
“Hôm nay các ái khanh có việc gì cần tấu không?”.

Mọi người đưa mắt nhìn nhau, không biết rốt cuộc Hoàng thượng nói

vậy là có ý gì.

Minh Trọng Mưu thấy quần thần không ai trả lời, bèn nói tiếp: “Nếu

chuyện này đã khó giải quyết như thế, thì trẫm muốn đi thăm cô gái bị
người ta hạ độc đó, xem xem nàng ta đã bị trúng loại độc gì, và làm sao lại
bị trúng độc, trẫm còn muốn gặp những bách tính đã cùng nhau ký tên nữa,
bịt miệng dân còn khó hơn ngăn sông, Tạ khanh, đây chẳng phải điều
khanh đã dạy trẫm sao.”

Tạ Lâm đứng nguyên tại chỗ, hơi cúi đầu, “Bệ hạ anh minh hơn

người, học một hiểu mười, hiện giờ thần đang được bệ hạ giáo huấn rồi.”

Minh Trọng Mưu nhếch nhếch khóe môi, đứng dậy, đi xuống bậc

thang trong đại điện, lúc lướt qua bên cạnh Tạ Lâm, lơ đãng nói: “Nàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.