GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 893

Trên triều tấu chương buộc tội Tạ Lâm của quần thần vẫn nối đuôi

nhau tới tấp bay tới ngự án của Minh Trọng Mưu, mỗi lần mở những bản
tấu ấy ra Minh Trọng Mưu lại dùng bút chu sa gạch một đường phủ quyết,
sau đó lại một bản tấu chương khác chạy tới, đợi hắn gạch thêm phát nữa.

Đôi bên cứ kẻ đến người đi đến phát chán như vậy mãi. Có những lúc

Minh Trọng Mưu hận không thể xé nát, đốt sạch thậm chí là ăn luôn những
bản tấu đó. Nhưng các đại thần dường như không nhìn ra được sắc mặt của
Minh Trọng Mưu, tấu chương vẫn cứ bay tới càng lúc càng thường xuyên
hơn.

Những ngày này trên triều quần thần đều nhai đi nhai lại chuyện này,

Minh Trọng Mưu ngồi trên ngai vàng, nghe mọi người nhắc tới nhắc lui
đến mức buồn ngủ.

Đột nhiên nghe thấy Thượng thư bộ Binh Úy Trì Chính cung kính tâu:

“Bệ hạ, thần có bản tấu.”

Đại điện lập tức trở nên im lặng.

Hiện giờ Tạ Lâm không ở đây, lại là đối tượng bị công kích, Úy Trì

Chính từ lâu đã ngấm ngầm trở thành người đứng đầu của mọi người,
nhưng từ khi hắn quay trở về triều, hồi đầu còn từ tốn kể lể những tội danh
mà Tạ Lâm đã phạm phải, lời nói hợp tình đúng lý, khiến các vị đại thần
càng được thể dâng tấu tới tấp, nhưng mấy ngày gần đây, cũng không biết
Úy Trì đại nhân làm sao, mà thỉnh thoảng lại trầm tư, cứ sáng sớm thượng
triều, thì nói không quá bốn câu.

Có vài người thậm chí còn cho rằng, Úy Trì Chính nhất định là đến

phút cuối định đánh trống rút quân chăng? Úy Trì đại nhân ngài hại mấy kẻ
đi theo như bọn ta khổ sở quá.

Nhưng mỗi lần lên triều bàn luận, Úy Trì Chính hoặc là không nói câu

nào, hoặc là nói thẳng vào trọng tâm, vì thế thấy hắn thượng tấu, liền biết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.