GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 897

Đột nhiên Minh Trọng Mưu cảm thấy trái tim đang treo lơ lửng của

mình bỗng rơi xuống.

Ánh mắt bọn họ nhìn nhau chăm chú khiến Úy Trì Chính không đợi

được phải lên tiếng phá vỡ sự tĩnh lặng, “Tạ Lâm, nếu bệ hạ đã để cho ngài
tới đây đối chất với bọn ta, thì bọn ta đương nhiên có lời muốn hỏi, hy
vọng ngươi và ta từng làm quan trong triều, nếu ngươi biết thì sẽ nói, nếu
đã nói thì sẽ nói hết.

Tạ Lâm liếc nhìn nhắn, cúi mắt, “Đương nhiên là sẽ như vậy rồi.”

Thái độ không nhanh không chậm này của nàng khiến Úy Trì Chính

hơi cáu, “Tạ Lâm, ta hỏi ngươi, ngươi giấu Tiên đế, nữ đóng giả nam vào
triều làm quan đúng không?”.

Thuở đầu lúc nàng vào triều làm quan, Tiên đế quả thực không biết.

Tạ Lâm nghĩ ngợi một lúc sau đó trả lời: “Đúng.”

Úy Trì Chính nghĩ Tạ Lâm giảo hoạt đa đoan, chỉ sợ nàng nói chuyện

không rõ ràng, vòng vo lằng nhằng, không vào thẳng trọng điểm, nào ngờ
nàng lại thẳng thắn như vậy, bất giác ngẩn người, lại hỏi: “Mười một năm
trước ngươi mạo danh huynh trưởng của mình tham gia kỳ thi và đỗ Thám
hoa, sau đó vào triều làm quan, Tạ Lâm không phải là tên thật của ngươi,
chuyện đó đúng chứ?”.

Tạ Lâm lại thoải mái đáp: “Đúng.”

“Ngươi nắm giữ triều chính, lợi dụng việc mình giữ chức Thái phó của

Thái tử để lừa gạt bệ hạ, khiến bệ hạ phải chịu nhục nhã, đúng chứ?”.

Nàng nhìn Minh Trọng Mưu, Minh Trọng Mưu khi ấy năng lực từng

chưa đủ để tự mình xử lý triều chính, vì thế có rất nhiều chuyện nàng phải
làm giúp, vốn dĩ sẽ làm ra rất nhiều chuyện vượt quyền hạn của bản thân,
còn chưa kể là có những việc…… nàng cố ý làm. “Đúng”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.