GIANG HỒ XẢO KHÁCH - Trang 251

Gã hú vang một tiếng, giậm chân lao vút lên cao ba bộ, cách không

phóng chỉ nhắm đến Tô Mặc Linh. Mười đạo chỉ của Âu Đình Luân đánh
thẳng đến thể pháp của Mặc Linh. Mười đạo chỉ khí của Âu Đình Luân
xuyên qua thân pháp của Tô Mặc Linh.

Tùng Vĩ biến sắc:
- Hê...
Y thấy Mặc Linh từ từ quỵ xuống.
Âu Đình Luân rống lên một tiếng rồi lao thẳng đến Mặc Linh toan bồi

tiếp một chưởng nữa.

Chu Mạc Nhược như thể nhận ra sự biến hóa, liền quát lớn:
- Ảo ảnh Mỹ Ảnh Âm Sát trận. Âu đệ! Không được.
Lời còn chưa kịp dứt thì thân ảnh của Mặc Linh vụt tan biến vào cõi hư

vô, trong khi ngọn chưởng của Âu Đình Luân nện xuống đất.

Ầm...
Bụi cát mù mịt. Khi cát bụi tan thì cũng chẳng thấy tăm dạng Âu Đình

Luân đâu. Lão cũng giống như Tuyết Ngọc biến thẳng vào cõi hư vô, trong
khi ngọn chưởng của Âu Đình Luân nện xuống đất.

Tô Mặc Linh xuất hiện ngay sau lưng Chu Mạc Nhược. Nàng chẳng có

gì là biểu hiện trúng chưởng của Âu Đình Luân.

Tùng Vĩ buột miệng nói:
- Lạ lùng thật! Cứ như là ma vậy.
Mặc Linh nhìn Chu Mạc Nhược, mỉm cười:
- Người cuối cùng hẳn là Ngọc Diện Tu La Chu Mạc Nhược.
Mạc Nhược chau mày gằn giọng nói:
- Nha đầu biết cả ngoại danh của bổn nương nữa à?
- Tục danh đâu có gì quá lớn mà Tô Mặc Linh không biết chứ. Chu

nương nương sao còn chưa xuất thủ?

Mạc Nhược đanh giọng nói:
- Nha đầu Tô Mặc Linh! Ngươi thị vào Ảo Ảnh ma trận tất đâu có bản

lĩnh gì. Nếu đủ bản lĩnh thì hãy bước ra khỏi trận pháp đấu với bổn nương.

Mạc Nhược lấy viên Ngọc Chỉ thần châu đưa lên trước mặt:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.