GIANG HỒ XẢO KHÁCH - Trang 37

Gã điếm chủ rối rít:
‐ Ái chà! Đúng là Cang Tùng Vĩ phát tài rồi, nên mới hào phóng như

vậy. Tùng Vĩ giả lả cười:

‐ Lúc nào Tùng Vĩ cũng là kẻ hào phóng, nếu như có kim lượng. Phát tài
thì chưa, nhưng nhất định sẽ phát tài. Nhị ca ca có tin không?
‐ Tin chứ. Làm sao không tin được? Bộ tướng của Cang Tùng Vĩ thì phải

phát tài chắc rồi.

Tùng Vĩ ôm quyền:
‐ Đa tạ Nhị ca ca. Phải chi bữa nào cũng nghe câu nói này của Nhị ca ca
thì Tùng Vĩ hẳn không còn phải ghi sổ nợ ở tửu điếm này nữa.
Y nói xong phá lên cười khanh khách. Tùng Vĩ vừa cười, vừa vỗ vai Nhị

điếm chủ.

‐ Nhưng Nhị ca phải tin Tùng Vĩ phát tài đó.
‐ Ta tin... ta tin. Không tin ngươi phát tài thì còn tin ai nữa chứ. Tùng Vĩ

ghé miệng vào tai gã điếm chủ nói:

‐ Ngân lượng của Tùng Vĩ đang ngồi đó đó.
‐ Ta biết.
Nhìn lại Hắc y nhân, Tùng Vĩ nói:
‐ Tôn giá! Chúng ta đi.
Rời tửu điếm của lão Nhị, Tùng Vĩ dẫn Hắc y nhân đến Bách Hoa Lâu.
Tòa Bách Hoa Lâu khang trang, tọa lạc ngay giữa trung tâm trấn Hàm

Đan, với

dãy hoa đăng treo ngoài mái hiên, về đêm trông thật rực rỡ và huy

hoàng.

13
Chúng đong đưa theo những ngọn gió đêm như thế muốn níu kéo khách

thập

phương phải ghé vào.
Đến của Bách Hoa Lâu, Tùng Vĩ lưỡng lự khi thấy bốn gã võ phu lực

lượng đứng ngay bên ngoài mái hiên.

Y nhìn sang Hắc y nhân:
‐ Tôn giá! Với bộ trang phục của Tùng Vĩ, hẳn họ không cho tôn giá và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.