GIANG HỒ XẢO KHÁCH - Trang 92

‐ Thế thì tôn giá đừng hy vọng thấy được Ngọc Chỉ thần châu. Mặt Chí

Hải sa sầm.

Lão gằn giọng nói:
‐ Tiểu tử! Rượu mời không uống mà chỉ đòi uống rượu phạt sao?
mày:
Tùng Vĩ cười khảy. Y vừa cười vừa lắc đầu khiến Quan Chí Hải phải

chau

‐ Sao ngươi cười? Lão phu nói không đúng à?
‐ Có rượu đâu mà tiền bối nói rượu mời với rượu phạt.
Y đảo mắt nhìn qua khắp gian Thạch lao:
‐ Quan tôn giá nhìn xem, trong Thạch lao này làm gì có rượu, ngoại trừ

những dụng cụ khảo hình. Không biết tôn giá lấy rượu ở đâu ra mời Cang
Tùng Vĩ.

Nghe Tùng Vĩ nói câu này, sắc diện Chí Hải ửng đỏ vì hổ thẹn. Lão miễn

cưỡng nói:

‐ Chỉ cần tiểu tử nói nơi cất giấu Ngọc Chỉ thần châu, ta sẽ thỉnh ngươi

lên đại đường tổng đàn võ lâm.

‐ Đáng ra, nếu tôn giá muốn thì ngay từ đầu đã thỉnh Cang Tùng Vĩ, có
đau khảo hình tra tấn thừa chết thiếu sống giờ mới ban tặng nước đường.

Ai

cha! E rằng chén nước đường vị ngọt của tôn giá ban tặng không khéo

trở

thành thủy độc lắm đó.
7
Quan Chí Hải cau mày. Hai cánh môi lão mím lại, trán hằn lên những

nếp

nhăn suy tư.
Chí Hải nói:
‐ Thôi được. Tiểu tử cứ suy nghĩ lời của ta. Nếu như muốn nói cho ta biết

thì cứ bảo với Đại Hữu.

‐ Tôn giá giao Tùng Vĩ cho Đại Hữu, sợ rằng khó có cơ may thấy được
Ngọc Chỉ thần châu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.