GIANG SƠN CHIẾN ĐỒ - Trang 1286

Trong đường ngựa đi, mùi hôi thối tràn ngập khiến Vũ Văn Hóa Cập

không chịu được, y bịt mũi mắng:

- Mắt các ngươi đều mù cả rồi sao? Mau tìm đi!

Đám người làm nhìn đông nhìn tây, phụ tá Hứa Ấn đi cùng bên cạnh Vũ

Văn Hóa Cập âm thầm lắc đầu, gã có thể cảm nhận được Vũ Văn Hóa Cập
đang vô cùng bất mãn, lão tướng quân và gã tận tình khuyên bảo cả một
buổi sáng, y lại vẫn không có chút giác ngộ, cái tên Vũ Văn Hóa Cập này
thực là một tên ngốc ngoan cố không đổi.

Hứa Ấn là người huyện Ung Quan Trung, xuất thân phú hộ, từ nhỏ được

gọi là thần đồng, tài hoa hơn người, mười năm trước tham gia khoa cử,
trúng top mười đầu bảng, nhưng vì hình dáng gã thấp bé, tướng mạo xấu xí,
bị Lại bộ không thích, làm dự khuyết ba năm nhưng cuối cùng không có cơ
hội nhập sĩ, khiến gã nản lòng thoái chí.

Vừa hay lúc này có người giới thiệu gã với Đại tướng Vũ Văn Thuật, từ

đó gã liền trở thành phụ tá của Vũ Văn Thuật, dần dần được Vũ Văn Thuật
tin cậy. Cuối cùng trở thành quân sư mưu sĩ cho Vũ Văn Thuật.

Hứa Ấn lại biết mục tiêu lần đi này của bọn họ, gã chỉ hàng la ngựa của

một nhà buôn bán ế ẩm ở phía trước:

- Nhà kia đi!

Tinh thần Vũ Văn Hóa Cập chấn động, bước nhanh đến nhà la ngựa này,

chỉ thấy trên tấm biển viết “La ngựa ngàn dặm”, nhưng trong chuồng súc
vật trước cửa tiệm chỉ có mấy con la gầy còm trơ xương, không thấy bóng
dáng con ngựa nào cả, thảo nào buôn bán ảm đạm, nhưng ở cửa lại lập một
tấm biển, bên trên viết “Mua ngựa giá cao”.

Vũ Văn Hóa Cập nhướn mày, hóa ra nhà bán ngựa này chỉ mua không

bán, khó trách buôn bán rất kém. Lúc này một người làm từ trong tiệm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.