GIANG SƠN CHIẾN ĐỒ - Trang 1320

không thích người khác hầu hạ lắm.

A Viên vừa rồi là muốn quay về, nhưng vấn đề là nếu nàng quay về, La

phủ đã không còn chỗ cho nàng nữa rồi, nếu bị quản gia phái đến nhà bếp
làm nha đầu nhóm lửa, bị người ta nhạo báng, thì nàng mới không muốn
sống nữa, vừa rồi nàng nổi nóng nói nhảm mấy câu.

Nhưng bây giờ hết tức rồi, A Viên lại đột nhiên rất sợ Trương Huyễn

đưa nàng về, nàng bắt đầu hối hận mình vừa rồi không nên nói những lời
nóng giận muốn quay về như thế.

Nàng nắm góc áo, không biết nên nói gì, nước mắt lại lần nữa trào ra,

lần này lại không phải là tủi thân, mà là sợ hãi. Trương Huyễn lại hiểu lầm,
vội vàng an ủi nàng:

- Đừng lo lắng, ta sẽ không ép cô ở lại, đợi ta dọn dẹp xong sẽ đưa cô

về.

A Viên “òa” một tiếng khóc lớn, nhấc chân chạy ra khỏi phòng, Trương

Huyễn chỉ thấy nhức đầu, tiểu nha đầu này tính tình cổ quái, khiến người
khác suy nghĩ không thấu tâm tư của nàng. Hắn thở dài, đứng dậy đi ra
ngoài, chỉ thấy A Viên đứng ở góc tường, đối diện với vách tường run run
bờ vai.

Trương Huyễn biết nàng là một cô nhi, cha mẹ mất sớm, cũng không có

họ hàng, không nơi nương tựa, hơn nữa nàng mới hai mươi tuổi, trong lòng
Trương Huyễn không khỏi dâng lên một tia thương hại, đến bên nàng dịu
dàng nói:

- Thế cô nói cho ta, cô muốn đi đâu, ta nhất định thỏa mãn tâm nguyện

cô.

A Viên dần dần ngừng khóc, nhẹ giọng nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.