GIANG SƠN CHIẾN ĐỒ - Trang 325

dạy một phen rồi thả người.

Chỉ khi nào động đao giết người thì mới có chuyện lớn.

Cách Đấu Thuật của Trương Huyễn cực kỳ lợi hại, đơn giản sắc bén,

một mình hắn ứng phó với ba người, chín Thái bảo, mười Thái bảo và
mười hai Thái bảo, lại không rơi vào thế hạ phong.

Nhưng thị vệ Yến Vương phủ thì lại bị đánh cực thảm, bọn họ không

phải là đối thủ của những tên Văn Thái bảo, bị đánh nằm đầy đất kêu rên,
ngay cả Sài Thiệu cũng bị đánh cho đầu rơi máu chảy, rớt hai cái răng
nanh.

Đám người Tần Quỳnh mới kết bạn với đám thị vệ Yến Vương, mắt

thấy đám thị vệ Yến Vương bị người khi nhục, máu của bọn họ sôi trào lên
đỉnh đầu, làm sao còn nhịn được nữa. Đặc biệt ánh mắt của La Sĩ Tín đỏ
đậm, hét lớn một tiếng, nhảy lên, một cước đá Ngũ Thái bảo Vũ Văn Huy
ra xa hơn một trượng.

Tần Quỳnh không ngăn được mọi người, chỉ thầm than một tiếng, cũng

gia nhập chiến đoàn, y đánh với người có võ nghệ cao nhất bên địch là Lưu
Mãnh Điêu, quyền cước hai người chạm nhau, chiến đấu kịch liệt một chỗ.

Từ khi vài tên Sơn Đông hảo hán gia nhập, chiến trường nhanh chóng

mở rộng, bọn họ đánh tới trên hành lang, khách của mười phòng trên lầu ba
đều sợ tới mức chạy tán loạn, tiếng thét chói tai, thế cục cũng nhanh chóng
xoay chuyển. Hơn nữa võ nghệ của La Sĩ Tín cực kỳ cao cường, xuống tay
không nương tình chút nào, đánh cho Vũ Văn Thái bảo và gia nô kêu rên
không ngớt.

Vũ Văn Trí Cập thấy mấy tên quan quân nhà quê đánh cho thủ hạ của

mình kêu cha gọi mẹ, trong lòng gã lập tức giận dữ, lại thấy vài tên quan
quân nhà quê không mang binh khí, trong lòng nhất thời nổi lên sát khí, rút
kiếm ra hung hăng đâm về phía sau lưng Vưu Tuấn Đạt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.