GIANG SƠN CHIẾN ĐỒ - Trang 463

- Thứ đồ vật kia là cái gì ta thật sự không thể nói, nhưng ta có được tin

tức, Vũ Xuyên Phủ cũng phái người đi, ta đoán rằng Bắc Tề phía kia cũng
sẽ không bàng quan đứng nhìn.

Mặc dù thanh âm phòng bên kia đè xuống rất thấp, Trương Huyễn vẫn

nghe được rõ ràng rành mạch, trên thảo nguyên dường như xuất hiện thứ gì
đó, khiến cho các thế lực lớn đều tham dự tranh đoạt, hắn mơ hồ cảm giác
chuyện này có liên quan đến mình, càng vểnh tai kề sát lên tường.

Nhưng chính vào lúc này, cửa bất ngờ mở ra, tửu bảo bưng một bầu

rượu tiến vào, gã sợ bị đám cha chú ở vách bên kia răn dạy, cho nên mới
nhẹ tay nhẹ chân đi vào, không ngờ vừa hay thấy được tình hình Trương
Huyễn áp lỗ tai trên tường, gã lập tức giật mình hô gọi:

- Công tử, người đang làm gì đó?

Trương Huyễn kinh hãi, hắn biết rằng xảy ra chuyện xấu rồi, gần như

không lưỡng lự nhảy về hướng cửa sổ phía đông, hắn vừa vặn phát hiện
dưới cửa sổ hình quạt kia chính là tường thành Nam thị cao lớn, cửa số
cách tường thành chỉ có năm thước, 'phanh'! một tiếng vang cực lớn,
Trương Huyễn phá cửa sổ mà ra, dọc theo tường cao chạy gấp về phía Nam
thị.

Lúc đó, Vũ Văn Thái Bảo phòng bên kia đã nghe thấy được tiếng gọi

kinh hãi của tửu bảo, bọn chúng như cuồng phong xông qua, cầm đầu là
Nhị Thái Bảo Nguỵ Văn Thông, bàn tay to giống cánh quạt của gã một tay
túm lấy cổ tửu bảo, lớn tiếng quát hỏi:

- Có phải có người ở đây nghe lén hay không?

Bầu rượu trong tay tửu bảo rơi trên mặt đất, rơi xuống nát tan, gã đau

đớn chỉ cửa sổ. Nguỵ Văn Thông ném gã xuống, vài bước đã xông đến
trước cửa sổ, chỉ thấy dưới ánh trăng sáng rõ, một bóng đen đã nhảy xuống
tường thành, chạy gấp trên đường cái Nam Thị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.