GIANG SƠN CHIẾN ĐỒ - Trang 470

Dương Đàm khe khẽ thở dài:

- Quả thật ta cũng muốn học võ, nhưng Hoàng tổ phụ không cho phép!

- Vì sao?

- Ông ấy nói ta cưỡi ngựa thì có thể làm cho thân thể cường tráng, học

võ thì sẽ làm ưng khuyển, ta nên học cách làm như thế nào để điều khiển
chim ưng.

Lời của Dương Quảng tuy rằng khó nghe, lại là lời nói thật, Trương

Huyễn cười nói:

- Lời Hoàng tổ phụ của điện hạ rất đúng, điện hạ là Hoàng tôn cao quý,

tương lai có lẽ còn có thể là Thiên tử, không cần phải học võ.

- Ngươi thì sao?

Dương Đàm nhìn hắn chăm chú, cười hỏi:

- Ngươi vì sao không học mưu lược, làm một người điều khiển chim

ưng?

Trương Huyễn trầm mặc một lát, trầm giọng nói:

- Mưu lược quyết định vận mệnh, võ nghệ lại quyết định sinh mệnh, ty

chức muốn nắm giữ vận mệnh của mình, còn muốn nắm giữ chặt sinh
mệnh trong tay mình!

- Ngươi nói không sai, võ nghệ quyết định sinh mệnh!

Dương Đàm thở dài, lo lắng hỏi:

- Hiện tại thiên hạ không ổn định, giặc cướp nổi lên bốn phía, lại có loại

quý tộc bụng dạ khó lường như Dương Huyền Cảm đó, nếu như chẳng may

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.