GIANG SƠN CHIẾN ĐỒ - Trang 547

vệ cho mọi người đi lên phía bắc. Nhưng, mọ có lẽ i người cũng cần phải
gánh vác một chút chi phí đi lên phía bắc của quân đội.

Mọi người lần lượt hô lên:

- Chúng ta chịu trách nhiệm chi phí không thành vấn đề, quan trọng là

bao lâu quân đội mới có thể bảo vệ chúng ta đi lên phía bắc? Thái thú có
thể cho chúng ta thời gian cụ thể không?

- Có lẽ chỉ hai ngày này, mọi người kiên trì thêm chút nữa đi!

Trương Huyễn quay người vừa muốn rời đi, hắn bỗng thấy bóng dáng

của Sài Thiệu đang đi vào một con ngõ nhỏ bên cạnh quan nha. Trong lòng
Trương Huyễn chợt rung lên, lập tức đi theo.

Trong con hẻm không có người nào, là một ngõ cụt, chỉ là cửa bên của

quan nha, nhưng không thấy bóng dáng của Sài Thiệu đâu. Y rõ ràng là từ
cửa bên đi vào quan nha.

Trương Huyễn vừa mới bước lên, chỉ thấy cửa bên kẹt kẹt một tiếng mở

ra, Trương Huyễn liền lùi về phía sau, trốn vào sau tường, chỉ thấy một
quan viên khoảng chừng 30 tuổi cùng Sài Thiệu đi ra. Họ nói chuyện rất
nhỏ, nhưng Trương Huyễn ở chỗ xa lại nghe được rất rõ.

- Trọng Kiên đi về phía tây rồi, không để lại tin tức gì, nhưng ta đoán

bên phía hội chủ có lẽ cũng biết là gãđi đâu, chờ thêm hai ngày nữa đi! Bên
phía Lạc Dương cũng sẽ có lệnh truyền tới, ta sẽ kịp thời chuyển giao lại
cho hiền đệ.

- Vậy thì kính nhờ, ta ở nhà trọ Long Hồ, lúc nào cũng có thể tới tìm ta.

Nếu ta không ở đó, Dược Sư huynh có thể giao mệnh lệnh cho Thần
Thông.

- Yên tâm đi! Trong lòng ta cũng nắm chắc rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.