GIANG SƠN CHIẾN ĐỒ - Trang 590

Mười mấy kỵ binh đồng thời xuất kích, di chuyển theo thứ tự lao nhanh

về trước. Đối với kỵ binh có tố chất, được huấn luyện, dây thừng chắn chân
ngựa cũng không có gì đáng sợ, chỉ cần có thể phát hiện được thì có thể
thoát như thường. Nếu bọn chúng đã phát hiện lối vào có dây thừng chắn
chân ngựa thì bọn họ không thể nào mắc mưu được.

Kỵ binh phía trước càng chạy càng nhanh, trong nháy mắt đã chạy đến

cửa vào, dây thừng chắn chân lại vung ra nhưng chiến mã lại nhảy thật cao
đã tránh được dây thừng chắn chân ngựa này, ngựa đi đầu nhảy vọt vào đất
trống trong lăng mộ, chiến mã thứ hai thứ ba cũng làm đúng cách mà thuận
lợi tiến vào.

Phía sau Lương Sư Đô hưng phấn hai tay đánh vào nhau, chỉ cần năm

mươi kỵ binh này đều xông vào trong thì đêm nay bọn họ nhất định tàn sát
đẫm máu những người thương nhân kia, trong lòng gã nghĩ như thế.

Dây thừng chắn chân đã thất bại, kỵ binh liên tiếp vọt vào mảnh đất

trống trong lăng mộ, thế cục trở nên căng thẳng hơn. Đứng trên đài cao
quan sát, Trương Huyễn lạnh lùng nhìn kỵ binh xông vào, hắn hô to một
tiếng:

- Động thủ!

Thấy trên đầu lối vào, một vài dây thừng được kéo lên, cột đá phía bên

phải bắt đầu di động từ từ nghiêng đổ xuống, những tên kỵ binh bên dưới
sợ đến mức hồn bay phách lạc nhanh chóng quay đầu chạy trốn, nhưng
những kỵ binh phía sau ngăn chặn đường lui, cột đá ầm ầm đổ xuống, tiếp
đến một loạt tiếng kêu thê lương vang lên.

Cột đá nện xuống thật mạnh, nhiều mảng nhỏ bụi bay tung trời, phía

dưới ba gã kỵ binh trốn tránh không kịp bị nện bẹp dí, cửa vào phía Nam
lập tức đại loạn, thương nhân núp trong bóng tối dưới sự chỉ huy của Trình
Giảo Kim nhảy vọt ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.