GIANG SƠN NHƯ HỌA - Trang 231

ta... Mỗi lần ta bị khóa huyệt đạo, đúng là sẽ dễ chịu hơn một chút, nhưng
lâu dần, mỗi lần phát tác, cho dù không có người khóa huyệt đạo ta thì yếu
huyệt của ta cũng sẽ tự phong lại để giảm bớt đau khổ. Nếu không có ai
giúp ta giải huyệt thì sẽ phải đợi một hai ngày, thậm chí ba năm ngày không
chừng, sự khổ sở đó, ngươi cứ nghĩ mà xem, đến mức... Hôm nay dược tính
của ta lại phát tác, vì sợ người của Chu đại thiên vương và Quyền Lực bang
tìm tới cửa chỏ nên mới trốn vào trong bụng phật. Sau khi huyệt đạo bị
phong bế, ta vốn không thể động đậy nổi, may mà ngươi nhìn ra được, đá
đổ tượng phật, lại đánh huyệt Bách Hội của ta, giải nguy bị khóa huyệt
đạo... Chỉ không biết làm sao ngươi nhìn ra được là ta đang ở trong tượng
phật?

Tiêu Thu Thủy ngượng ngập nói:

- Ta trông thấy tượng phật có hai dòng nước mắt, đúng lúc buồn bực,

nghĩ tới... Đại danh của ông, vì thế liền đoán ông ở bên trong.

Thiệu Lưu Lệ cười ha hả một tràng, giống như chấn động đến vết

thương bên sườn, khẽ nhíu mày, cười khổ nói:

- Trước khi ta giết người sẽ luôn rơi nước mắt. Thấy Nhu Thủy thần

quân, ta lại nhớ tới thù với Chu đại thiên vương, thấy Hỏa vương, ta lại nhớ
tới thù với Lý Trầm Chu... Lúc ấy khí lệ nghịch trong người ta đã nhập vào
đường chính, đang muốn chém giết một phen, thì lại tới một ả Tống Minh
Châu, đấu với ả ta lưỡng bại câu thương, con mụ đó... Thật lợi hại, ta uống
được Dương Cực tiên đan, nếu không chưa chắc đã là đối thủ của ả. Vì thế
ta cũng nổi máu lên, đuổi được Tống Minh Châu đi liền dứt khoát giả chết,
để Nhu Thủy thần quân trúng kế, độc chết Chu đại thiên vương, người của
Chu đại tiên vương tất cũng sẽ giết Nhu Thủy thần quân báo thù, ha ha ha!
Như vậy mới là mượn đao giết người, một đá hai chim!

Tiêu Thu Thủy không nhịn được hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.